Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 431: Ly trà xanh thứ bốn trăm ba mươi mốt

Cập nhật lúc: 2024-11-09 16:21:43
Lượt xem: 174

Sấm dậy đất bằng!

Trong nháy mắt dường như sắc hồng  trên mặt Ôn Như Quy bị rút đi hết: “Xin lỗi, anh... Không ngờ sau khi mình uống say lại trở nên lưu manh như vậy, anh...”

Đồng Tuyết Lục nghiêm mặt nói: “Lần này coi như bỏ qua, cũng may chúng ta đã đính hôn rồi, sau này khi ở bên ngoài anh không được uống rượu, bằng không anh đùa giỡn lưu manh với các đồng chí nữ khác, đời này của anh coi như bị hủy!”

Ôn Như Quy vội vàng gật đầu: “Em yên tâm, ở bên ngoài anh chưa bao giờ uống rượu.”

Mỗi khi tên lửa được phóng hoặc có thí nghiệm nào đó thành công, căn cứ đều sẽ tổ chức tiệc mừng, nhưng cho đến bây giờ anh vẫn luôn từ chối uống rượu.

Đồng Tuyết Lục hài lòng gật đầu: “Vậy thì tốt rồi, chuyện lần này anh trở nên hoang dã, em sẽ tha thứ cho anh, em có làm một ít đồ ăn vặt cho ông Ôn, khi nào về nhà anh nhớ lấy về cho ông nha.”

Tai Ôn Như Quy ửng đỏ: “Xin lỗi, sau này anh sẽ không uống rượu nữa.”

Không uống rượu?

Vậy chẳng phải cô sẽ không thể nhìn thấy tổng tài bá đạo Ôn nữa sao?

Như vậy sao được?

Đồng Tuyết Lục ho khan một tiếng, nói: “Anh cũng không cần quá tự trách, đàn ông thỉnh thoảng cuồng dã một chút cũng tốt.”

Ôn Như Quy: “???”

Cô ấy nói vậy là có gì?

Rốt cuộc là mình nên hoang dã, hay không nên hoang dã thì tốt hơn?

Vẻ mặt Ôn Như Quy lại mê mang, lúc đi ra ngoài đụng phải Tư lệnh Tiêu vừa về nhà, ánh mắt ông ấy nhìn anh giống như hai thanh kiếm đã rút ra khỏi vỏ.

Nếu ánh mắt có thể g.i.ế.c người, chắc chắn Ôn Như Quy đã bị vạn kiếm băm thành trăm mảnh từ lâu rồi.

Ngày hôm sau, dưới sự chứng kiến của đoàn người nhà họ Tiêu, Đồng Gia Minh và Đồng Miên Miên đổi họ, từ nay về sau gọi là Tiêu Gia Minh và Tiêu Miên Miên.

Hộ khẩu của bốn chị em đều xác nhập vào hộ khẩu nhà Tư lệnh Tiêu, từ nay về sau bọn họ không còn là những đứa nhỏ không cha không mẹ, không còn là đứa trẻ mà loại chó mèo nào cũng có thể bắt nạt. Đồng Tuyết Lục cảm thấy mình không đổi họ cũng rất tốt, do trước khi xuyên sách họ tên cô chính là như vậ, cô nghe người khác gọi mãi đã thành thói quen,không muốn đổi.

Chiều cùng ngày, đoàn người nhà họ Tiêu đều rời khỏi Kinh Thị.

Sau khi người nhà họ Tiêu đi khỏi, Tư lệnh Tiêu mang theo bốn chị em của Đồng Tuyết Lục đi xem phòng.

Bọn họ đã xem qua hai căn tứ hợp viện, nhưng cả hai đều không quá phù hợp.

Căn đầu tiên quá nhỏ, kết cấu rất bức bách, hơn nữa đã quá cũ, chỉ riêng phí sửa chữa cũng phải tốn không ít.

Tứ hợp viện thứ hai diện tích đủ lớn, trang trí bên trong cũng được bảo tồn rất tốt, nhưng nghe nói một gia đình bốn người từng sống trong căn tứ hợp viện đó trước đây đều đã bị g.i.ế.c chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-431-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-ba-muoi-mot.html.]

Vân Chi

Thật sự là một căn nhà không tốt lành!

Tư lệnh Tiêu không tin mấy thứ quỷ thần ấy, nhưng bản thân Đồng Tuyết Lụclà người xuyên sách, hơn nữa cô cảm thấy cái đây đúng là một điềm xấu, cho nên không gật đầu.

Thấy cháu gái không hài lòng, Tư lệnh Tiêu lập tức vung tay lên nói không mua, sau này tiếp tục tìm.

Từ năm ngoái khi bắt đầu sửa lại án sai, càng ngày càng nhiều người về nơi ở cũ, nhà trả lại cho bên bất động sản cũng mỗi lúc một tăng.

Những người từng bị cướp nhà cửa, sau khi lấy lại rất nhiều người đều không muốn sống ở nơi cũ, chủ yếu  do trong lòng vẫn còn sợ hãi, sợ một ngày nào đó sẽ bị phán là Chủ Nghĩa Tư Bản hoặc phú nông.

Sau khi lấy lại được nhà bọn họ sẽ nhanh chóng bán lại cho bên bất động sản, mà điều này đối với Đông Tuyết Lục mà nói, chính là cơ hội tốt từ trên trời rơi xuống.

Vì vậy, bây giờ cô không vội mua nhà chút nào.

Tư lệnh Tiêu không chọn được căn nhà nào ưng ý, ngày thứ ba liền bắt xe về Tây Bắc.

***

Sau khi đính hôn, Đồng Tuyết Lục vẫn trở về tiếp tục làm việc.

Chỉ là lời nói của Đồng Chân Chân  giống như tảng đá lớn đè nặng trong lòng, mấy ngày nay cô vẫn luôn suy nghĩ về những lời nói ấy.

“Hai người nhất định sẽ đầu bạc răng long.”

Cô càng nghĩ càng cảm thấy những lời này không đúng, vì Đồng Chân Chân sẽ không bao giờ thật lòng chúc phúc cho cô, điều này không thể nghi ngờ.

Cô ta còn cố ý nhờ Phương Tĩnh Viện chuyển những lời này đến cô, nhiều khả năng là một loại khoe khoang.

Nhưng cô ta đang khoe khoang điều gì?

Đột nhiên, sắc mặt Đồng Tuyết Lục trắng bệch, hai tay không khống chế được run rẩy.

Cô nhớ tới trong sách có một tình tiết, sau khi Đồng Chân Chân sống lại, cô ta thật sự giống như con cưng của ông trời vậy, đánh đâu thắng đó không gì có thể cản nổi.

Sau khi cải cách kinh tế, cô ta bảo Phương Văn Viễn ra biển làm ăn, hai vợ chồng kiếm được rất nhiều tiền, nên vào ngày sinh nhật lần thứ hai mươi hai của cô ta, Phương Văn Viễn đã cố ý tổ chức cho cô ta một bữa tiệc sinh nhật thật hoành tráng.

Đúng ngày hôm đó, một vị khách đến dự tiệc nói ra một tin tức, học trò yêu quý của “Cha đẻ tên lửa” đã tự sát, lúc Đồng Chân Chân nghe được tin tức, cô ta cười lạnh một tiếng, trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên vẫn là c.h.ế.t rồi.

Tác giả viết tình tiết này dường như là để làm nổi bật thêm số mệnh tốt đẹp của Đồng Chân Chân, chỉ có mình cô ta có thể trọng sinh và thay đổi số phận, còn những người khác không may mắn như vậy, có thể trọng sinh.

Trong thời không song song này, "Cha đẻ ra tên lửa" chính là Tiêu Bác Thiệm,từ trước đến nay ông ấy chỉ có một học trò duy nhất là Ôn Như Quy. 

Chẳng lẽ cái người tự sát kia chính là Ôn Như Quy?

 

 

Loading...