Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 458: Ly trà xanh thứ bốn trăm năm mươi tám
Cập nhật lúc: 2024-11-09 19:15:28
Lượt xem: 217
Người vừa đi, phòng bệnh lập tức yên tĩnh lại, tiếng thở hổn hển do Đồng Chân Chân phát ra càng rõ ràng hơn.
Đồng Tuyết Lục đứng ở chỗ cách cô ta một cánh tay: “Tôi đã đến đây rồi, cô muốn nói gì với tôi?”
Bắp thịt trên mặt Đồng Chân Chân lại run rẩy một chút, trợn mắt nói với Đồng Tuyết Lục: “Cô, có phải cũng sống lại hay không?”
Đồng Tuyết Lục gật đầu, hạ giọng nói: “Tôi không chỉ sống lại giống như cô, hơn nữa tôi còn lấy được một bảo bối tốt, thứ đó có thể giúp tôi hút đi vận may của cô.”
“Vốn dĩ đời này của cô nên thuận buồm xuôi gió, không những có thể trở thành người trên người, hơn nữa còn con cháu đầy đàn, đáng tiếc vận may của cô đã bị tôi hút hết rồi, cho nên cô mới sắp chết.”
Đồng Chân Chân tức giận đến mức lục phủ ngũ tạng đều đau đớn: “Quả nhiên là cô hại tôi, con đĩ, tôi có thành quỷ cũng sẽ không tha cho cô!”
Đồng Tuyết Lục khẽ cười bói: “Như vậy sao, vậy thì đợi sau khi cô chết, tôi sẽ tìm người vứt t.h.i t.h.ể của cô cho chó ăn, sau đó mời người trấn yểm linh hồn của cô lại, để cô muốn làm quỷ cũng không làm được!”
Đồng Chân Chân trợn to mắt: “!!! Cô không thể làm như vậy, Đồng Tuyết Lục, cô không thể làm như vậy!”
Đồng Tuyết Lục chớp chớp mắt: “Vốn dĩ tôi không nhớ rõ chuyện đời trước, may mà lần trước cô nhắc nhở tôi, tôi mới nhớ ra Ôn Như Quy sẽ tự sát, tôi đã định giải trừ hôn ước với anh ta rồi, nói ra thì chuyện này còn phải cảm ơn cô đó.”
Đồng Chân Chân tức giận đến mức ngũ quan vặn vẹo: “Cô không thể đối xử với tôi như vậy, cô không thể giải trừ hôn ước với Ôn Như Quy, mẹ của Ôn Như Quy sẽ ép c.h.ế.t anh ta, cô sẽ phải làm quả phụ, cô...”
Giọng nói líu lo của cô ta dừng lại, ánh mắt vẫn trợn to nhìn chằm chằm vào Đồng Tuyết Lục như trước.
Đồng Tuyết Lục tiến lại gần đặt tay dưới cánh mũi cô ta, không hề cảm nhận được một hơi thở nào nữa.
Đồng Chân Chân là nữ chính trong tiểu thuyết, đã c.h.ế.t như vậy.
Đồng Tuyết Lục nhìn cô ta một cái, rồi xoay người đi ra ngoài.
Mặt trời giữa trưa cực nóng như đang nướng mặt đất, lúc này trong lòng Đồng Tuyết Lục lại không ngừng dâng lên cảm giác lạnh lẽo.
Từ sau khi nhớ lại tình tiết trong sách, cô đã suy đoán rất nhiều, nhưng cô không ngờ người ép c.h.ế.t Ôn Như Quy lại chính là mẹ ruột của anh.
Cô ở cùng một chỗ với Ôn Như Quy lâu như vậy, cho đến bây giờ vẫn chưa từng nghe anh nhắc đến mẹ của mình, không khen ngợi cũng không nói xấu.
Ông Ôn và chú Tông cũng chưa từng nhắc tới, lúc đó, cô đã đoán được có chuyện không thích hợp, nhưng bất kể thế nào cũng không ngờ tới Ôn Như Quy tự sát vì bà ta.
Người ly hôn trong thời đại này rất hiếm, hai mươi năm trước ly hôn càng hiếm hơn, rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì, mới khiến cho cha mẹ Ôn Như Quy ly hôn như vậy?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-458-ly-tra-xanh-thu-bon-tram-nam-muoi-tam.html.]
Đồng Tuyết Lục cảm thấy cần thiết phải tìm hiểu rõ ràng mọi chuyện.
Cô thật sự muốn xem xem, rốt cuộc người phụ nữ đó là yêu ma quỷ quái gì!
Đám người bên ngoài thấy cô đi ra, ánh mắt đồng loạt dừng trên người cô.
Đồng Tuyết Lục nói: “Đồng Chân Chân nói hai câu xong đã tắt thở rồi.
Chủ nhiệm nông trường và y tá nghe thấy vậy, cũng không cảm thấy kỳ quái chút nào, ngược lại đồng loạt thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Đồng Tuyết Lục: “Chủ nhiệm, đồ ăn mà Đồng Chân Chân từng ăn còn không? Có thể dẫn chúng tôi đi xem qua được chứ?”
Chủ nhiệm nông trường vội vàng gật đầu: “Có thể có thể, bây giờ tôi sẽ dẫn hai người qua đó.”
Ký túc xá của Đồng Chân Chân đã bị niêm phong, những thứ bên trong đều chưa bị động tới.
Đồng Tuyết Lục và Phác Kiến Nghĩa cùng nhau bước vào, mặt đất trong phòng vẫn còn một bãi nôn, không khí vô cùng khó ngửi.
Trên bàn đặt hai món đồ ăn và hai cái bát, hai món ăn lần lượt là bắp cải xào chay và rau trộn mộc nhĩ, mì là mì sợi thô nấu canh chua.
Vân Chi
Đồng Tuyết Lục nhìn thấy đồ ăn trên bàn, lập tức hiểu được tại sao hai người Đồng Chân Chân và Hướng Bành lại chết.
Buổi sáng cô vừa nói ra chuyện này, không ngờ Đồng Chân Chân và Hướng Bành lại trúng chiêu.
Phác Kiến Nghĩ nghi ngờ nói: “Những đồ ăn này cũng không ngửi thấy có mùi thuốc trừ sâu, rốt cuộc bọn họ c.h.ế.t như thế nào?”
Đồng Tuyết Lục chỉ và rau trộn mộc nhĩ và canh chua nói: “Hai món này để quá 24 giờ sẽ sinh ra độc tố, nếu như có người ăn mấy thứ này sẽ xuất hiện nôn mửa tiêu chảy, thậm chí có cả tình huống nôn ra máu, hơn nữa tỷ lệ tử vong rất cao.”
Canh chua và mộc nhĩ để qua đêm trong khoảng thời gian dài sẽ sinh ra độc tố axit bongkrekic, loại độc tố này cực kỳ mạnh, có thể gây c.h.ế.t người.
Ánh mắt Phác Kiến Nghĩa trợn trừng lên: “Sao cô biết? Hơn nữa từ xưa đến giờ tôi chưa từng nghe qua, mùa hè trong nhà tôi thường xuyên làm rau trộn mộc nhĩ để đến ngày hôm sau ăn, chúng tôi cũng không có việc gì.”
Đồng Tuyết Lục: “Đó là do mọi người may mắn, cũng có thể là do thời gian để quá ngắn vẫn chưa sinh ra độc tố, cho nên mới tránh được một kiếp, có điều sau này không nên làm như vậy, chuyện này là do tôi nghe được từ một vị khách hàng là bác sĩ đông y nói khi ở tiệm cơm.”
Phác Kiến Nghĩa nhíu mày: “Khi về tôi phải nghiên cứu thật kỹ chuyện này mới được, chúng ta quay về đi.”
“Được.”