Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 512: Ly trà xanh thứ năm trăm mười hai
Cập nhật lúc: 2024-11-10 13:39:33
Lượt xem: 246
Đồng Tuyết Lục ở nhà đến chiều chủ nhật mới trở về trường học.
Không giống lần trước, lần này cô không mang theo thứ gì về cho người trong cùng phòng ký túc xá.
Không chỉ bởi vì bây giờ quan hệ của mọi người kém, cho dù không phải, cô cũng không thể lần nào cũng mang đồ về.
Lon gạo ân, gánh gạo thù. Câu này bất kể ở thời đại nào vẫn luôn dùng được.
Khi cô trở về phòng ở ký túc xá, Cao Mẫn đang chải tóc.
Cô ta chải mái tóc dài đen bóng của mình tết thành hai b.í.m quai chèo, sau đó thay một bộ váy dài màu xanh lam họa tiết hoa đỏ.
Ở thời đại này quần áo đều là màu xám xịt, chiếc váy hoa dài trên người Cao Mẫn rất bắt mắt, nhưng lúc này mới là cuối xuân đầu hạ, thời tiết còn hơi lạnh, chưa tới mùa mặc váy.
Nhưng Cao Mẫn rất đắc ý, kéo váy hoa dài đi một vòng hỏi Lâm Lan Quyên: “Lan Quyên, tôi mặc bộ này có đẹp không?”
Lâm Lan Quyên rời mắt khỏi quyển sách ngẩng đầu lên, ánh mắt dừng trên chiếc váy hoa của cô ta, lập tức phát ra một tiếng tán thưởng: “Đẹp quá, Cao Mẫn, cậu mặc chiếc váy hoa này thật sự rất đẹp.”
Đồng Tuyết Lục sống trong thành phố còn rất ít khi nhìn thấy váy có màu sắc và hoa văn như vậy, huống chi là Lam Lan Quyên vẫn luôn sống ở nông thôn.
Lúc nhìn vào chiếc váy của Cao Mẫn, trên mặt và trong mắt cô ấy đều tràn đầy hâm mộ cùng khát vọng không thể che giấu được.
Những người khác trong phòng ký túc xá nghe thấy đoạn đối thoại ấy cũng từ từ ngẩng đầu lên.
Điền Phượng Chi cũng gật đầu khen ngợi: “Rất đẹp, cái váy này rất hợp với cậu.”
Cao Mẫn nghe vậy thì ưỡn cao n.g.ự.c như con công, trên mặt lộ ra hai tia đỏ ửng, nói: “Bạn trai tôi tặng cho tôi đấy.”
Sấm dậy đất bằng!
Cao Mẫn vừa nói ra lời, giống như ném một giọt nước rơi vào chảo dầu sôi, chỉ trong phút chốc cả phòng ký túc xá ồn ào.
Lâm Lan Quyên mang vẻ mặt kinh ngạc hỏi: “Cao Mẫn, cậu có người yêu rồi à? Chuyện từ khi nào vậy?”
Những người khác cũng nhìn Cao Mẫn không chớp mắt.
Cao Mẫn thẹn thùng nói: “Thứ sáu tuần trước, bạn học Sử đến tìm tôi, sau đó cậu ấy tỏ tình với tôi.”
“Bạn học Sử?” Lâm Lan Quyên có chút giật mình: “Chính là bạn nam lần trước đến đây với anh họ cậu à?”
Cao Mẫn gật đầu: “Ừm, cậu ấy nói rằng cậu ấy muốn trở thành đồng chí cách mạng cùng học tập, cùng tiến bộ với tôi, sáng nay cậu ấy đã tặng tôi chiếc váy này, vốn dĩ tôi không muốn nhận, nhưng cậu ấy cứ bắt tôi phải nhận.”
Lâm Lan Quyên càng hâm mộ hơn: “Bạn học Sử đối xử với cậu tốt thật đấy.”
Trên mặt Cao Mẫn mang theo thẹn thùng xen lẫn đắc ý, nhìn thoáng qua Thôi Nhu Nhu: “Đúng là cậu ấy đối xử với tôi rất tốt.”
Khóe miệng Thôi Nhu Nhu nhếch lên, không tiếng động cười nhạo một cái, cúi đầu tiếp tục đọc sách.
Cao Mẫn nghĩ cô ấy đang ghen tị với mình, càng đắc ý hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-512-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-muoi-hai.html.]
Chờ Cao Mẫn đi khỏi, Tạ Hiểu Yến mới tiếng lại gần Đồng Tuyết Lục nhỏ giọng nói: “Thật không ngờ tới cậu ấy lại ở bên tên họ Sử của khoa tiếng Trung kia.”
Vừa rồi nhìn thấy Cao Mẫn có váy hoa, cô ấy còn có chút hâm mộ, nhưng nghe thấy là do Sử Tuấn Dân tặng, cô ấy lập tức không hâm mộ nữa.
Bọn họ một người bị đề nghị từ chức bí thư đoàn, một người thì bị đề nghị từ chức lớp trưởng, hai người ở bên nhau luôn cảm thấy có chỗ nào đó kỳ quái.
Đồng Tuyết Lục bĩu môi: “Có gì kỳ quái, cậu đã học thuộc hết từ vựng chưa đó?”
Tạ Hiểu Yến vội vàng nói: “Vẫn chưa, tôi học tiếp đây.”
Đồng Tuyết Lục cũng mở sách giáo khoa ra học bài.
Cô không cảm thấy bất ngờ khi Sử Tuấn Dân và Cao Mẫn ở bên nhau.
Sử Tuấn Dân ăn thiệt từ trên người cô, chắc chắn sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy, lúc này biện pháp tốt nhất chính là liên hợp với người cũng chịu thiệt vì cô - Cao Mẫn.
Có điều binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn, bất kể yêu ma quỷ quái nào đến cô đều không sợ.
Thế nhưng nên đề phòng vẫn phải đề phòng.
Cô đã đi mua hai ổ khóa, khóa tất cả mọi thứ quan trọng vào tủ, sau đó mua một gói bột mì đặt trong phòng ký túc xá.
Mỗi lần trước khi ra khỏi cửa rắc một chút bột mì lên trên mép sách cùng mép giường, chỉ cần có người chạm vào đồ đạc, sẽ để lại dấu vết.
Có thể do Sử Tuấn Dân bị đề nghị từ chức lớp trưởng, trong thời gian ngắn không dám có hành động lớn nào nữa, cứ như vậy bình an vô sự qua một tuần.
Cuối tuần Đồng Tuyết Lục lại về nhà, tì nghe được tin tức tốt từ ông Ôn.
“Tuyết Lục, cháu nói đúng, quả nhiên là hai nhà kia có vấn đề!”
Đồng Tuyết Lục chấn động tình thần: “Ông nội Ôn, tình hình thế nào, ông mau nói cho cháu biết với.”
Mặt ông Ôn đỏ bừng, nói: “Thành tích của Trình Chí Nghiệp ở trường học, chỉ thuộc dạng bình thường, toán học và vật lý cũng không tính là đặc biệt tốt, nhưng không ngờ lần thi này lại đạt điểm tuyệt đối hai môn đó, chẳng qua vì trong kỳ thi có người làm bài được, có người không, cho nên không ai nghi ngờ.”
“Nếu không phải lần trước cháu nói ra chuyện ấy, thì thật sự đã để bọn họ qua mặt rồi, ông sai người điều tra sâu hơn, phát hiện ra trong trường bọn họ có một nam sinh tên là Trình Chí Nghiệp, bình thường thành tích toán học và vật lý đều vô cùng tốt, nhưng lần này lại thi rớt.”
Đồng Tuyết Lục ngẩn ra: “Hai người này trùng họ trùng tên sao?”
Ông Ôn lắc đầu: “Không phải, người bị mạo danh kia tên Trình Chí Nghiệp, còn thằng nhóc nhà họ Trình kia tên Trình Tri Nghiệp, Tri trong tri thức, chắc là vì muốn giả danh thay thế thành tích thi đại học của đối phương nên đã đổi tên, bởi vì tên quá giống nhau, cho nên người hỗ trợ giám sát sơ sẩy không chú ý tới điểm này.”
Đồng Tuyết Lục nhíu mày: “Vậy bây giờ Trình Chí Nghiệp chân chính đang ở đâu?”
“Cha mẹ Trình Chí Nghiệp đều đã mất, lúc trước là ông nội anh ta lo cho anh ta đi học, hiện tại thi không đậu, nhà bác trai của anh ta kiên quyết không cho anh ta đi học nữa, bắt anh ta trở về đội sản xuất trồng trọt.”
Vân Chi
Đồng Tuyết Lục trầm ngâm một lát, rồi nói: “Cháu nghi ngờ có lẽ nhà bác trai của Trình Chí Nghiệp đã bị hai nhà kia mua chuộc rồi, nói cách khác, chính bác anh ta đã bán giấy trúng tuyển thi đại học cho hai nhà c.h.ế.t tiệt.”
Ông Ôn gật đầu: “Vừa rồi ông với tiểu Tông cũng phân tích như vậy, ông đã sai người đi liên hệ với Trình Chí Nghiệp chân chính, cháu không cần quá lo lắng, chắc không lâu nữa sẽ có tin tức thôi.”
Đồng Tuyết Lục cười nói: “Dạ, cháu không lo lắng đâu ông.”