Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 540: Ly trà xanh thứ năm trăm bốn mươi
Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:09:41
Lượt xem: 150
Đồng Tuyết Lục cũng giật mình.
Cô không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
Nếu không phải vừa rồi Tiền Thái Hân cố ý ngáng chân cô, vậy thì bây giờ người ngã trên vũng m.á.u chính là cô.
Nghĩ đến đây, cô không nhịn được rùng mình.
Ánh mắt Đồng Tuyết Lục dừng lại trên người Cao Mẫn, đối phương đang trợn mắt nhìn Tiền Thái Hân nằm trên mặt đất bất tỉnh nhân sự, cả người không nhịn được run rẩy.
Vừa thấy bộ dạng này của cô ta, Đồng Tuyết Lục không có cách nào không nghi ngờ chuyện này có liên quan tới cô ta.
Trưởng đoàn Tiền giật mình sửng sốt một lát, sau đó mới lấy lại tinh thần, hét chói tai rồi bổ nhào lên sân khấu: “Hân Hân, Hân Hân cháu thế nào rồi. Cháu đừng dọa dì!”
Đồng Tuyết Lục vội vàng quát to: “Trưởng đoàn Tiền, mau dừng lại, tuyệt đối đừng chạm vào cô ấy.”
Cô quay đầu lại nói với mọi người đang trợn mắt há hốc mồm: “Bây giờ không phải là lúc ngẩn người, nhanh chóng ra ngoài gọi giáo viên và bác sĩ trong trường đến đây, cứu người quan trọng hơn.”
Lúc này, mọi người mới lấy lại tinh thần.
“Phải phải, tôi đi gọi bác sĩ đây.”
“Tôi đi thông báo cho chủ nhiệm lớp và lãnh đạo khoa.”
“Tôi cũng đi.”
Cao Mẫn nói một tiếng xong muốn chạy theo ra ngoài, lại bị Đồng Tuyết Lục nắm chặt cánh tay: “Một người đi là được rồi, bạn học Cao vẫn nên ở lại giúp đỡ chăm sóc bạn học Tiền đi.”
Ánh mắt Cao Mẫn trợn đến mức đỏ bừng, nhìn Đồng Tuyết Lục: “Tôi ở lại cũng không giúp đỡ được gì, cậu mau thả tôi ra.”
Lông mày Đồng Tuyết Lục nhíu lại, làm ra vẻ đau đớn: “Ai nói cậu không giúp được gì? Chân tôi đau quá, làm phiền bạn học Cao dìu tôi.”
“...”
Cao Mẫn trợn mắt nhìn cô, trong lòng vừa sợ, vừa hận cô xen vào việc của người khác. Hơn nữa không biết có phải do bản thân nhạy cảm hay không, mà cô ta lại cảm thấy hình như Đồng Tuyết Lục đã biết gì đó.
Đồng Tuyết Lục nắm lấy cánh tay cô ta, sức nặng dồn hết lên người đối phương, không cho cô ta đi.
Hiện giờ, cô không có chứng cứ chứng minh Cao Mẫn có liên quan đến việc này. Nhưng cô cảm thấy cho dù không phải do Cao Mẫn làm, cô ta cũng biết rõ chân tướng, cho nên lúc này cô không thể để cho cô ta rời khỏi đây.
Bác sĩ trong trường học và lãnh đạo khoa nhanh chóng chạy tới, thấy Tiền Thái Hân ngã trên vũng màu, tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh.
Bác sĩ trường học kiểm tra đơn giản xong mới nói: “Đầu của bạn học này bị đập vỡ thủng một lỗ. Tôi tạm thời băng bó cầm m.á.u đơn giản cho em ấy, sau đó vẫn nên đưa em ấy đến bệnh viện kiểm tra, để tránh để lại di chứng gì đó.”
Trưởng đoàn Tiền thấy cháu gái nhắm nghiền hai mắt, đau lòng không chịu nổi: “Bác sĩ, cháu gái tôi không sao chứ?”
Vừa rồi bà ta còn đang tức giận vì hành vi hèn hạ cháu gái đã làm, định sau khi trở về phải nghiêm khắc phê bình đối phương, không ngờ đột nhiên lại xảy ra tai nạn như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-540-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-bon-muoi.html.]
Nếu Tiền Thái Hân có chuyện không may, khi về bà ta biết ăn nói thế nào với anh cả?
Người lại còn xảy ra tai nạn ngay trước mắt bà ta.
Bác sĩ vừa rửa sạch miệng vết thương, vừa nói: “Chuyện này tạm thời chưa nói trước được, đầu óc là bộ phận quan trọng nhất, cũng yếu ớt nhất, chỉ cần sơ suất một chút thôi sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”
Đèn chùm rơi từ trên cao xuống đập vào đầu, rất có thể sẽ gây ra tình trạng xuất huyết bên trong hộp sọ, chấn thương sọ não... vân vân. Tình hình không lạc quan cho lắm.
Trưởng đoàn Tiền nghe xong lời của bác sĩ, cuối cùng không nhịn được nước mắt cũng rơi xuống.
Sau khi băng bó miệng vết thương xong, bác sĩ trong trường và các bạn học dùng cáng cùng nhau khiêng Tiền Thái Hân ra ngoài, sau đó nhanh chóng đưa đến bệnh viện.
Đợi đến khi đoàn người đi rồi, phòng tập diễn lập tức im lặng, trong không khí vẫn tràn ngập mùi m.á.u tươi.
Chủ nhiệm lớp nhíu mày: “Tóm lại đã xảy ra chuyện gì, các em mau nói cho tôi nghe một chút đi.”
Trước đó, lớp trưởng Thi Chân Như bị dọa sợ một lúc lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần. Mặc dù bây giờ vẫn rất hoảng sợ như cũ, nhưng cô ấy đã kể lại được mọi chuyện cho chủ nhiệm lớp.
Lông mày chủ nhiệm lớp nhíu thành hình chữ ‘Xuyên’: “Sao đèn chùm lại có thể rơi xuống được, tôi nhớ là vừa mới đổi dây thừng cách đây không lâu mà.”
Hiện giờ đèn chùm không phải trực tiếp lắp đặt trên trần nhà giống như đèn chùm đời sau, mà dùng dây thừng treo lên. Cứ cách một khoảng thời gian trường học sẽ kiểm tra dây thừng, không ngờ hôm nay đột nhiên lại xảy ra chuyện.
Giọng nói trong trẻo của Đồng Tuyết Lục vang lên: “Cô Hoàng, em cảm thấy nên cho người đi kiểm tra dây thừng xem, nói không chừng sẽ có manh mối.”
Chủ nhiệm lớp lấy lại tinh thần, vội vàng gật đầu: “Em nói rất đúng, để tôi bảo thợ điện đến kiểm tra xem.”
Cao Mẫn bị Đồng Tuyết Lục giữ chặt cánh tay, nghe nói như vậy, cả người lại run lên.
Đồng Tuyết Lục quay đầu nhìn cô ta hỏi: “Bạn họ Cao lạnh lắm à? Sao cả người cậu không ngừng run rẩy vậy?”
Mọi người nghe thấy như vậy, ánh mắt không khỏi dừng trên người Cao Mẫn.
“Bạn học Cao, sắc mặt cậu rất khó coi, cậu không sao chứ?”
Vân Chi
“Tôi thấy chắc là bị dọa sợ rồi? Ban nãy nhìn thấy bạn học Tiền bị đập vào đầu, hai chân tôi cũng mềm nhũn ra.”
Cao Mẫn rút tay khỏi Đồng Tuyết Lục: “Phải, tôi bị dọa sợ rồi. Tôi cảm thấy dạ dày không thoải mái lắm, tôi muốn quay về ký túc xá nghỉ ngơi.”
Nói xong, cô ta xoay người định rời khỏi chỗ này.
Đúng lúc ấy, thợ điện đi tới.
Đồng Tuyết Lục vội vàng nói: “Bạn học Cao, cậu có thể đợi thêm chút nữa không, đợi thợ điện kiểm tra kết quả xong, tôi muốn phiền cậu dìu tôi về ký túc xá.”
Cao Mẫn bị gọi lại, trong lòng căm hận không chịu nổi.
Nhưng Đồng Tuyết Lục bị thương ở chân còn chưa ra về, cô ta không bị thương đã vội vàng rời đi, có vẻ giống như trong lòng cô ta có quỷ.
Cao Mẫn suy nghĩ một chút vẫn ở lại, chỉ là tranh thủ lúc mọi người không chú ý, oán hận trợn mắt nhìn Đồng Tuyết Lục, ánh mắt như rắn độc.