Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 574: Ly trà xanh thứ năm trăm bảy mươi tư
Cập nhật lúc: 2024-11-10 19:31:23
Lượt xem: 101
Ánh mắt Ôn Như Quy đảo qua nốt ruồi dưới mắt trái của đối phương, vẻ mặt thản nhiên nói: “Đúng vậy.”
Vừa rồi nên nói anh đã nói hết rồi, anh cảm thấy không cần giải thích thêm gì nữa.
“Khi chưa thi đậu đại học tôi đã nghe nói giáo sư Ôn uyên bác đa tài, dạy học nghiêm túc lại cẩn thận, để có thể theo học lớp của giáo sư Ôn, tôi đã cố ý lựa chọn chuyên ngành vật lý, không ngờ giáo sư Ôn lại đi nhanh như vậy, tôi thật sự rất đau lòng.”
Tiền Dung Dung vừa nói vừa bước lại gần anh, không biết có phải cố ý hay không, cô ta còn nghiêng mặt hướng về phía Ôn Như Quy, vừa lúc để lộ ra nốt ruồi đen kia.
Ôn Như Quy nói: “Có nhiều giáo viên và giáo sư khác cũng rất uyên bác đa tài đa nghệ, dạy học nghiêm túc, tôi không tới, nhà trường sẽ mời người khác đến làm giáo sư thỉnh giảng, cho nên bạn học không cần lo lắng về chuyện này đâu.”
Tiền Dung Dung khẽ cắn môi dưới, dáng vẻ điềm đạm đáng thương: “Nhưng những người khác sao có thể so sánh được với giáo sư Ôn?”
Lúc này Ôn Như Quy đã thu dọn xong đồ đạc, anh làm như không nhìn thấy dáng vẻ điềm đạm đáng thương của cô ta, lạnh lùng gật đầu, nói: “Tôi còn có việc bận, tạm biệt.”
Nói xong anh trực tiếp lướt qua người Tiền Dung Dung.
Tiền Dung Dung vội vàng giữ chặt cánh tay anh lại: “Giáo sư Ôn, chờ tôi một chút.”
Ôn Như Quy dùng sức rút tay lại, lùi về phía sau hai bước kéo xa khoảng cách giữa hai người, nhíu mày nói: “Bạn học này, cô còn có chuyện gì nữa sao?”
Tiền Dung Dung nhìn anh tránh né mình như tránh né ôn dịch, trên mặt đầy vẻ khó xử, nhưng vẫn mặt dày nói tiếp: “Giáo sư Ôn, anh có thể để lại phương thức liên lạc cho tôi hay không? Nếu tôi có vấn đề liên quan đến vật lý muốn hỏi, không biết có gây bất tiện cho anh không?”
Ôn Như Quy lập tức từ chối: “Bất tiện, nếu cô có vấn đề gì không hiểu, thì nên hỏi giáo viên hoặc giáo sư trong khoa, kiến thức và trình độ học vấn của họ đủ để giải quyết tất cả các vấn đề của cô rồi.”
Nói xong anh lại muốn xoay người rời đi, đúng lúc này chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra, Tiền Dung Dung sợ anh chạy mất, vội vàng bước về phía trước đuổi theo anh, không ngờ chân này vấp phải chân kia ngã ngồi trên mặt đất.
“Chân tôi đau quá...” Tiền Dung Dung ngồi trên mặt đất nắm lấy chân mình, đau đến mức hốc mắt đỏ bừng: “Giáo sư Ôn, anh có thể tới đỡ tôi một chút được không?”
Ôn Như Quy nhíu mày nhìn cô ta.
Không chỉ mình anh bị dây dưa, phía bên kia trong giảng đường, vừa tan học Đồng Tuyết Lục đã bị Tiền Thái Hân ngăn lại.
“Bạn học Đồng, hôm nay tôi mới biết chồng sắp cưới của cậu chính là giáo sư khách mời của trường chúng ta, vì sao ba năm qua tôi chưa từng nghe cậu nhắc tới chuyện này?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-574-ly-tra-xanh-thu-nam-tram-bay-muoi-tu.html.]
Tiền Thái Hân vừa nói ra, mọi người trong lớp lập tức xôn xao.
“Cái gì? Chồng sắp cưới của bạn học Đồng là giáo sư Ôn?”
“Trời ạ, chuyện lớn như vậy sao hôm nay tôi mới biết c! Nếu tôi có chồng sắp cưới vừa đẹp trai vừa tài năng như vậy, chắc chắn tôi sẽ mang ra khoe khoang mỗi ngày.”
“Tôi cũng vậy, bạn học Đồng chững chạc thật đấy, quả nhiên là người làm chuyện lớn có khác.”
Nghe thấy mấy lời bàn tán xung quanh không đi theo hướng mình muốn, Tiền Thái Hân không khỏi tức giận muốn hộc máu.
Cô ta hít sâu một hơi, biểu diễn dáng vẻ ngây thơ: “Tôi cảm thấy rất kỳ lạ, chuyện như vậy sao bạn học Đồng lại giấu diếm không nói nhỉ?”
Khóe miệng Đồng Tuyết Lục cong lên, nở nụ cười hờ hững: “Tại sao tôi phải nói, cậu cũng đâu đến hỏi tôi?”
Vân Chi
Đúng là cô không trắng trợn tuyên truyền về quan hệ giữa cô và Ôn Như Quy, nhưng cũng không giấu giếm, mấy người trong ký túc xá đều biết, về phần những người khác không biết, đó là bởi vì họ không cần phải biết.
Tiền Thái Hân: “Bạn học Đồng, cậu đừng tức giận, chẳng qua do tôi cảm thấy kỳ lạ, nếu không cùng một trường thì thôi, nhưng cùng học một trường ba năm lại không hề nói một tiếng, cảm giác quá kỳ quái, nếu như người không biết chuyện còn tưởng rằng giáo sư Ôn ghét bỏ cậu, không cho công khai mối quan hệ của hai người đó.”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người trong phòng học đều đồng loạt rơi trên người Đồng Tuyết Lục.
Nghe cũng có vẻ hợp lý.
Hơn nữa nghe nói bọn họ đã đính hôn hơn ba năm, nhưng vẫn chưa kết hôn, chẳng lẽ thật sự bởi vì giáo sư Ôn ghét bỏ Đồng Tuyết Lục sao?
Đương nhiên mọi người chỉ nghi vấn trong lòng, chứ không ai nói ra, dù sao Đồng Tuyết Lục ưu tú như vậy, bối cảnh cũng vô cùng lợi hại, người như vậy còn có người ghét bỏ, chẳng phải người bình thường không còn đường sống sao?
Đồng Tuyết Lục mỉm cười nhìn cô ta: “Cậu có thấy dáng vẻ của tôi bây giờ giống như đang tức giận không? Ngược lại tôi nghi ngờ cậu nói những lời này là muốn làm tôi tức giận hoặc khó chịu, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên cậu nhằm vào tôi.”
Không khí im lặng vài giây.
Mọi người không ngờ Đồng Tuyết Lục lại nói thẳng ra những lời này, chẳng lẽ muốn trực tiếp vạch mặt sao?
Quần chúng hóng hớt: Đánh nhau, mau đánh nhau đi!