Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh Mê Người - 41.1

Cập nhật lúc: 2024-11-10 13:49:11
Lượt xem: 6

Chương 41.1:

Lâm Thời Trà bị bóp đến mức khó thở, nàng cười, rồi nước mắt chảy xuống, nó nóng hổi giống như ngọn lửa thiêu đốt bàn tay hắn.

 

Kỳ Dạ chậm rãi buông tay, nước mắt nàng rơi xuống từng giọt: “Còn muốn ta thế nào nữa?”

Gà Nướng Nhảy Múa Trong Lửa (truyện sáng tác)
Ngọc Thố Cung (truyện dịch)

 

Hắn buông nàng ra, lửa giận trong nháy mắt bị dập tắt, biến mất không còn tăm hơi. Ngón tay khẽ lau đi nước mắt trên gương mặt nàng, cuối cùng ôm nàng vào lòng: “Đừng khóc.”

 

Thật ra Kỳ Dạ biết Lâm Thời Trà muốn gì, thế nhưng... Hắn không cho nàng được.

 

“Chỉ là ta nhìn thấy nàng và hắn ta nói chuyện, nhất thời tức giận mà thôi, ta không nên nổi giận với nàng.” Đây là nhượng bộ lớn nhất hắn có thể làm.

 

Nàng không vui nhưng hắn vẫn giam cầm nàng.

 

Hắn lau nước mắt cho nàng, cuối cùng lại gần hôn nàng. Đây là nụ hôn đầu tiên của hai người trên ý nghĩa thực sự ngoài những lần ân ái trên giường.

 

Hắn vốn chẳng biết hôn nhưng với nàng, hắn lại luôn vô sự tự thông, muốn nếm thử vị ngọt ngào của nàng.

 

Có lẽ như nàng nói, hắn luôn miệng nói yêu nàng, thích nàng, thời gian lâu rồi, sợ là cũng thành thật.

 

Một nụ hôn kết thúc, Kỳ Dạ ôm nàng, nhìn bình phong một lát, cuối cùng hắn nhắm mắt lại.

 

Thuốc Lâm Thời Vy đưa cho Lâm Thời Trà là thuốc giả chết, uống vào sẽ khiến người ta trông như đã tắt thở.

 

Nửa đêm, Lâm Thời Trà nằm nghiêng trên giường nghịch tóc Kỳ Dạ, nàng nghịch một lúc, đưa tay miêu tả mắt mũi của hắn. Hắn không hề đề phòng nàng, để mặc nàng quậy phá. Một lúc sau, hắn nắm lấy tay nàng, lật người, ôm nàng vào lòng, hôn lên trán nàng một cái.

 

Chờ thêm một tháng nữa, nếu Nguy Dịch Dao vẫn không có động tĩnh gì, nàng sẽ lập tức g.i.ế.c Kỳ Dạ, kết thúc nhiệm vụ.

 

Nàng lười chơi trò ngược luyến tình thâm gì đó với hắn lắm rồi, tuy rằng đôi lúc nhìn Kỳ Dạ giãy giụa đau khổ trong mối tình này cũng rất thú vị nhưng nàng cũng phải diễn theo.

 

Hơn nữa đám nữ nhân trong hậu cung này thật phiền phức, cứ như thể không có nam nhân thì không sống nổi, nhìn thấy các nàng, Lâm Thời Trà chỉ muốn tự mình ra tay cho mỗi người một cái tát, đánh cho các nàng tỉnh ngộ.

 

Nhiệm vụ phụ của Lâm phủ cũng sắp hoàn thành.

 

Đứa trẻ trong bụng Cố Phương Hoa là con của nàng ta và tình nhân, nàng ta nhắm vào gia sản của Lâm phụ, làm sao có thể thật lòng yêu thương ông? Nguyên nhân nàng ta chịu nghe lời Lâm Thời Trà cũng là vì nàng đã hứa sau này sẽ cho nàng ta một cuộc sống vinh hoa phú quý.

 

Bụng của Lệ phi ngày một lớn.

 

Kỳ Dạ cho truyền thái y đến xem là nam hay nữ, cuối cùng kết luận là nhi tử. Kết luận vừa có, Kỳ Dạ không còn bước chân vào hậu cung nữa, ngoại trừ Phi Dực Dung của hoàng hậu thì hắn chỉ ở lại tiền triều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tra-xanh-me-nguoi/41-1.html.]

 

Lệ phi nghe xong thì ngây người, đập phá đồ đạc trong phòng: “Chẳng lẽ hoàng thượng sủng hạnh chúng ta chỉ là vì muốn có long tử thôi sao?”

 

“Nương nương...” Nữ tỳ muốn khuyên nàng ta bình tĩnh một chút nhưng kết luận này thật sự khiến người ta khó mà chấp nhận.

 

“Thiên hạ này làm gì có nam nhân nào không thích nữ sắc? Chẳng lẽ Lâm Thời Trà là yêu quái sao?” Lệ phi tức giận đến mức hai mắt đỏ ngầu.

 

Chuyện này đến tai Kỳ Dạ, ngày hôm sau, hắn lập tức hạ thánh chỉ, nếu đứa nhỏ trong bụng Lệ phi có bất trắc gì thì để Lệ phi c.h.ế.t theo.

 

Lệ phi sợ hãi, không dám làm loạn nữa mà ngoan ngoãn dưỡng thai.

 

Cùng lúc đó Uy Viễn đại tướng quân ở biên quan cải trang dịch phục, chia binh lính trấn thủ biên quan thành nhiều nhóm nhỏ, lần lượt đưa vào quan nội, tiến về phía kinh thành.

 

Thái tử Ngụy quốc thì mượn danh nghĩa điều động binh lực, thay thế binh phục của binh lính Ngụy quốc bằng binh phục của Thịnh quốc, giả làm binh lính trấn thủ biên quan Ngụy quốc, thay họ trấn giữ.

 

Nguy Dịch Dao còn có kế sách khác, y không hoàn toàn tin tưởng thái tử Ngụy quốc.

 

Từ quan nội đến kinh thành cần nửa tháng, hao phí rất nhiều nhân lực, những nơi cất giữ lương thảo mà Nguy Dịch Dao biết cũng đã bị cướp sạch.

 

Y dùng cỏ khô kém chất lượng thay thế lương thảo, phủ vải xanh lên trên, trong thời gian ngắn vậy mà người trông coi lương thảo không hề phát hiện ra.

 

Chờ đến khi phát hiện thì quân đã đến dưới chân hoàng thành.

 

Kỳ Dạ nhạy bén phát hiện ra điểm bất thường, nhanh chóng bố trí phòng ngự.

 

“Nguy Dịch Dao, hắn chưa chết!” Ngoại trừ y, Kỳ Dạ không thể tưởng tượng nổi còn ai có thể khởi binh vây công hoàng thành vào lúc này.

 

Kỳ Dạ vội vàng triệu Hạ Tầm vào cung bàn bạc đối sách, Lâm Thời Trà cũng cho gọi Lâm Thời Vy vào cung.

 

Khác với những phi tần khác, Lâm Thời Trà được Kỳ Dạ sắp xếp đến nơi an toàn nhất, chính là tẩm điện của hắn, Tử Thần điện.

 

Lâm Thời Trà đứng bên lan can gỗ tầng hai Tử Thần điện, Lâm Thời Vy đứng sau lưng nàng: “Tỷ tỷ, tỷ còn muốn rời đi không? Bây giờ là thời cơ tốt, hắn không rảnh để ý đến tỷ.”

 

“Hắn” ở đây chính là Kỳ Dạ.

 

Ngoài kia khói lửa ngập trời có lẽ là ảo giác, Lâm Thời Trà lại như nghe thấy tiếng hai bên giao chiến vô cùng kịch liệt.

 

Nàng quay đầu, mỉm cười rạng rỡ: “Không cần nữa.” Người nàng chờ đợi đã cưỡi ngựa trở về.

Loading...