Trà Xanh Mê Người - Chương 53: Nhân khí đoàn sủng
Cập nhật lúc: 2024-11-26 22:00:50
Lượt xem: 1
Tiểu Chanh đi lấy xe, Lâm Thời Trà đứng ở góc bãi đỗ xe chờ cô ấy, lại đúng lúc đụng phải một người đàn ông. Anh ta cao lớn, gần như bao phủ lấy Lâm Thời Trà. Cô không kịp đề phòng, đ.â.m sầm vào lưng anh ta, điện thoại suýt rơi.
Nghe thấy tiếng kêu đau, Hà Tỉnh Nhiên quay người lại, chỉ thấy cô gái nhỏ nhắn đang phủi bụi cho chiếc điện thoại như bảo bối, hai b.í.m tóc nhỏ xinh xắn vắt ra sau vai, chiếc váy Lolita đen đỏ theo phong cách Gothic tối màu vô cùng bắt mắt. Anh ta nhíu mày: "Đi đường đừng có nhìn điện thoại, nhóc con."
"Anh mới là nhóc con!!"
Cô bé phản ứng khá dữ dội, ngẩng cằm lên trừng mắt nhìn anh ta: "Ai bảo anh cứng như vậy! Đụng trúng tôi bật ra xa cả mét!" Cô bé vừa nói "xa cả mét" vừa đưa tay ra hiệu một khoảng cách rất dài.
Cái này cũng là lỗi của anh ta sao?
Cô nhóc này hùng hổ đổ lỗi cho người khác, còn chẳng chớp mắt lấy một cái. "Trông em có vẻ quen mắt." Hà Tỉnh Nhiên bỗng nhíu mày, tỏ vẻ hứng thú. "Em tên gì?"
"Đừng hòng bắt chuyện với tôi, cái trò này cũ rích rồi." Cô bé bĩu môi, định đi đường vòng, vừa đi vừa kéo kéo váy, muốn cho nó phồng lên.
Thế nhưng xui xẻo thay, váy vướng vào trụ cứu hỏa bên cạnh. Cô bé chưa đi được hai bước đã bị kéo giật lại, vải rách toạc một tiếng.
Hà Tỉnh Nhiên giơ hai tay lên, ra hiệu mình không làm gì cả.
Cô nhóc ngơ ngác nhìn anh ta, rồi lại nhìn cái váy bị rách một đường của mình. Sau khi cởi váy ra, cô bé ôm lấy chỗ váy rách, mặt mày mếu máo như sắp khóc.
Tiểu Chanh gọi từ xa: "Trà Trà! Tớ đỗ xe xong rồi!"
"Trà... Hả? A Hà Tỉnh Nhiên... trời! Anh làm gì vậy? Trà Trà!!!"
Nửa tiếng sau, người đàn ông 37 tuổi Hà Tỉnh Nhiên đặt cô nhóc lên đùi mình, Tiểu Chanh thì lái xe, cô vừa xấu hổ vừa bất đắc dĩ.
"Tôi mua cho em cái váy khác, khóc lướt gì." Khuôn mặt thường ngày lạnh tanh của Hà Tỉnh Nhiên lộ ra vẻ bất đắc dĩ. "Vừa rồi em cắn tôi, tôi còn chưa nói gì đấy."
"Bé tí tuổi đầu mà tính khí thì không nhỏ, lại còn không nói lý lẽ."
"Nói lý lẽ với con gái? Anh điên rồi à?" Cô ôm một tờ khăn giấy, chùi loạn xạ lên mặt.
Cô nàng bò xuống khỏi đùi Hà Tỉnh Nhiên, tự mình ngồi ngay vào chỗ. "Chú, chú chiếm tiện nghi của cháu rồi đấy."
Đó chẳng phải là do cô vừa nãy cứ cắn chặt lấy người ta không buông, người ta mới bất đắc dĩ phải ôm cô hay sao? Nếu bị cánh nhà báo chụp được thì biết ăn nói thế nào!!!
Gà Nướng Nhảy Múa Trong Lửa (truyện sáng tác)
Ngọc Thố Cung (truyện dịch)
Tiểu Chanh gào thét trong lòng.
Hà Tỉnh Nhiên cũng chẳng để tâm: "Tôi làm cha cô cũng được rồi." Ý này là nói anh ta hoàn toàn không có ý đồ gì với Lâm Thời Trà.
Cô nhìn anh ta một lúc, rồi lẩm bẩm: "Ba cháu không đẹp trai bằng chú."
Hà Tỉnh Nhiên bật cười thành tiếng, "Hửm?"
Hà Tỉnh Nhiên thừa nhận mình vừa nãy đúng là đứng không đúng chỗ, anh ta đứng ở bên cạnh lối cầu thang. Lâm Thời Trà đi tới quá vội vàng, chẳng ai ngờ được sẽ va phải anh ta. Cũng bởi vì sự cố ngoài ý muốn này mà váy của cô mới bị móc vào van cứu hỏa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tra-xanh-me-nguoi/chuong-53-nhan-khi-doan-sung.html.]
Anh ta đền cho cô một chiếc váy coi như tạ lỗi.
Hóa ra cô nhóc này chính là Lâm Thời Trà, nghệ sĩ đang rất hot gần đây. Có người nói cô là bảo bối của các show giải trí, nhìn dáng vẻ này của cô, đúng là vừa kiêu kỳ lại đáng yêu, nói là bảo bối quả không sai.
Mấu chốt là tính cách lại rất dễ thương, không hề khiến người ta chán ghét.
Sau khi đưa cô về căn hộ, Hà Tỉnh Nhiên xin số liên lạc của Lâm Thời Trà, mọi người mới chào tạm biệt. Tiểu Chanh hộ tống Lâm Thời Trà vào phòng rồi mới rời đi. Trước khi đi, cô ấy còn thở dài, vẻ mặt phức tạp:
"Hà ảnh đế nổi tiếng là người khó tiếp cận trong giới giải trí. Bình thường anh ta không thích kết giao bạn bè, đối với ai cũng rất lạnh lùng, muốn bắt chuyện với anh ta khó như lên trời. Không ngờ hôm nay cô cắn anh ta một cái, anh ta lại chủ động xin số liên lạc của cô."
Lâm Thời Trà vịn cửa, “Bổn tiểu thư chính là Mary Sue chính hiệu đấy, được chưa?”
Nói xong, “rầm” một tiếng đóng sập cửa lại. Tiểu Chanh bị dọa giật mình, thầm nghĩ đúng là không làm gì được cô tổ tông này, giận xong Thương Duyệt lại quay sang giận mình.
Kiều Lý vẫn luôn đứng đợi ở cửa, Tiểu Chanh vừa đi khỏi, anh ta liền đến ngay.
Hôm nay anh ta làm thêm đồ ăn cho Lâm Thời Trà, món cánh gà kho coca đơn giản mà ngon miệng. Lâm Thời Trà ăn ngon lành, “Quản lý không cho em ăn, Kiều Lý , anh thật tốt.”
Kiều Lý nhìn cô ăn, “Em đang tuổi ăn tuổi lớn, không thể ăn kiêng.” Anh ta nhìn Lâm Thời Trà, thậm chí còn nghi ngờ có phải người nhà cô ngược đãi cô không, sao 17 tuổi mà nhỏ xíu thế này.
Bản thân Kiều Lý cũng không cao lắm, không ngờ Lâm Thời Trà đứng cạnh mới đến n.g.ự.c anh ta.
“Đúng rồi, Trà Trà, em không đi học sao?” Kiều Lý hỏi.
Lâm Thời Trà vừa gặm cánh gà vừa nói, “Đã học xong cấp ba ở Mỹ rồi, mẹ em đồng ý với em là khi nào cảm thấy chán thì có thể quay lại học tiếp.”
Hóa ra là một cô bé loli có chỉ số IQ cao, 17 tuổi đã học xong cấp ba?
“Còn anh thì sao?” Lâm Thời Trà hỏi Kiều Lý .
Kiều Lý ngượng ngùng cười trừ, “Anh à… Ừm…” Ánh mắt anh ta lảng tránh, “Anh chưa tốt nghiệp đại học, năm hai thì bảo lưu rồi.”
Anh ta đã cãi nhau rất lớn với gia đình.
Bố mẹ anh ta muốn anh ta học xong ngành tài chính, về công ty giúp đỡ, nhưng anh ta không muốn, anh ta chỉ hứng thú với eSports. Ban đầu cũng có ý định gia nhập đội tuyển chuyên nghiệp, nhưng lại nghĩ nếu đi theo con đường chuyên nghiệp thì mục đích ban đầu của anh sẽ thay đổi. Anh chỉ muốn chơi game, chứ không muốn coi eSports là tín ngưỡng cả đời.
Cho nên anh ta chuyển sang làm streamer game, chắc chưa được hai năm đã ngoan ngoãn cút về nhà chịu đòn xã hội chủ nghĩa của bố rồi.
Anh ta không muốn nói, Lâm Thời Trà cũng không hỏi kỹ: “Sao anh nấu ăn ngon thế?”
Kiều Lý không nói mình ở nhà rảnh rỗi đem món muốn nấu cho Lâm Thời Trà ăn nghiên cứu đi nghiên cứu lại bao nhiêu lần mới dám bưng đến trước mặt cô, chỉ nhẹ nhàng đáp: “Anh có thiên phú mà.”
“Người ta nói muốn nắm bắt trái tim đàn ông thì phải nắm bắt dạ dày của họ trước, đổi lại chắc cũng có lý đấy chứ.” Anh rất thẳng thắn, không hề che giấu chút nào sự nhiệt tình dành cho cô.
Ai ngờ cô cắn đầu đũa, nhíu mày khinh thường nói: “Câu đấy làm sao có lý, anh thấy gã đàn ông nào ngoại tình vì cơm tiểu tam nấu ngon chưa? Hoàn toàn là bị tẩy não thôi.”
Kiều Lý: “...” Hình như cũng có lý.