Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 161

Cập nhật lúc: 2025-02-10 14:25:47
Lượt xem: 1

“Vâng.” Chung Minh vâng lời, mở túi ra lấy mấy thứ đồ lật qua lật lại nhìn.

Thấy trong lúc như thế này mà cậu ta vẫn còn kén cá chọn canh, Chung Mạn không khỏi cảm thấy giận dữ. Dù sao lời cần nói cũng đã nói xong, cô bực tức kéo Mạc Lâm rời đi, “Bọn chị đi đây!”

Chung Minh không hề chào tạm biệt, ngay cả đầu cũng không thèm ngẩng, chỉ chăm chú xem xét những đồ tiếp tế cho mình. Ngay lúc đó Chung Mạn đã nghĩ rằng cậu ta gặp phải chuyện này là đáng đời!

Ra khỏi sở cảnh sát, Chung Mạn lặng lẽ hỏi Mạc Lâm: “Chúng ta nên làm gì bây giờ?”

“Để luật sư xử lý thôi, dù sao cũng không phải là chuyên môn của chúng ta.” Mạc Lâm nói xong, quay người bàn bạc với luật sư Phương. Luật sư Phương liệt kê ra những việc hiện tại nên làm, bao gồm cả nộp tiền bảo lãnh cho Chung Minh, đưa Chung Minh đến bệnh viện xem xét vết thương, kiểm tra tất cả khẩu cung của những người liên quan tới vụ án,… Mạc Lâm lấy giấy bút ghi chép lại rồi đưa tờ giấy cho Chung Mạn. “Bây giờ anh phải đi chuyến xe đêm về thành phố X. Luật sư Phương sẽ ở đây để giúp em. Những việc này em giải quyết được không?”

“Được.” Nếu đã có cách, Chung Mạn chỉ cần hoàn thành tuần tự từng bước là được, cũng không có gì khó khăn.

“Giờ không còn sớm, anh phải đến nhà ga. Luật sư Phương, làm phiền anh đưa cô Chung về nhà giúp tôi được không?”

Chung Mạn nghe xong liên tục khoát tay, “Không cần, em lớn lên ở đây, không lạc đường được đâu.”

“Không lạc đường không có nghĩa là an toàn tuyệt đối, vẫn nên nhờ luật sư Phương đưa về đi.” Mạc Lâm cảm thấy chuyện này có điểm kỳ lạ, dường như Chung Minh thực sự bị người ta lập mưu hãm hại từ trước. Dạo này anh ta làm việc rất cẩn thận. Nếu đã cảm giác được có vấn đề, anh ta sẽ không để Chung Mạn mạo hiểm.

Trước kia Chung Mạn không có thói quen được người khác quan tâm, nhưng bây giờ đã dần quen chờ Mạc Lâm mở cửa xe cho cô. Không biết nếu có một ngày nếu không còn ai đưa cô về nhà, liệu cô có nổi nóng không?

Nhưng ngẫm nghĩ lại, đây cũng là một loại hạnh phúc, niềm hạnh phúc được người ta quan tâm săn sóc.

“Được, vậy làm phiền luật sư Phương.” Nói xong, cô quay qua dặn dò Mạc Lâm. “Anh cũng phải cẩn thận đấy.”

“Anh biết rồi.” Mạc Lâm mỉm cười nhìn cô.

=========================

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-161.html.]

Chung Mạn xin nghỉ ba ngày để xử lý chuyện riêng, nhưng ba ngày này cơ bản coi như bị lãng phí.

Cục công an dùng danh nghĩa ‘Duy trì công bằng liêm chính’ từ chối để họ gặp người bị thương. Cuối cùng cục công an ngày ngày đều nói người bị thương chưa tỉnh, Chung Minh đã bị giam được một ngày, cho dù Chung Mạn và luật sư Phương chạy vạy khắp nơi cũng không ích gì.

Vụ việc của Chung Minh cứ vậy mà giậm chân tại chỗ, nhưng việc không thể không làm, trường cũng không thể không đi. Chung Mạn đành phải giao số điện thoại của luật sư Phương cho cha mẹ, lại nhờ luật sư Phương để ý nhiều hơn, rồi mới bất đắc dĩ dẫn Diệp Minh Hi trở lại thành phố X.

Diệp Minh Hi đương nhiên biết án kiện này vì cớ gì mà ngưng trệ. Nhưng hai ngày này cậu đưa ra mấy phương pháp cho Trương Dũng, muốn thấy hiệu quả còn cần một thời gian dài. Thế nên Trương Dũng vẫn không chịu dốc toàn lực giúp đỡ giải quyết việc của Chung Minh.

Dẫu sao Trương Dũng cũng vẫn cần cậu làm quân sư, chắc chắn sẽ không bỏ mặc vụ Chung Minh. Diệp Minh Hi không sốt ruột về chuyện Chung Minh có được tha hay không, điều cậu lo lắng chính là cử chỉ khác thường của Chung Mạn.

Từ khi Chung Minh gặp chuyện không may, không hiểu vì sao Chung Mạn thường một mình ngồi ngơ ngác, thở dài, dù là việc gì cũng không khơi dậy được hứng thú của cô. Cậu vốn cho rằng chỉ là chuyện công việc phức tạp. Nhưng sau một khoảng thời gian, dù cô vẫn tươi cười với cậu như trước, trong đáy mắt lại không thể giấu hết u buồn, rõ ràng là có tâm sự.

Tình huống này khiến cậu không thể yên lòng, nhưng gặng hỏi mấy lần, cô chỉ mệt mỏi cười nói không có gì, bảo cậu không cần lo lắng.

Bộ dạng cô thế này, sao cậu có thể không lo lắng được?

Theo như cậu suy đoán, vụ việc Chung Minh sẽ không khiến Chung Mạn sa sút đến mức này. Nhưng cậu lại không thể đoán ra nguyên nhân là gì.

Thực ra, Chung Mạn đã nhận được cuộc gọi từ tòa án.

Một trang giấy thật mỏng, vài dòng chữ giấy trắng mực đen đã hung hăng kéo căng thần kinh của cô.

“Diệp Sùng Đức kiện Chung Mạn tội xâm hại quyền tự do thân thể, vụ án cần thẩm tra xử lý công khai, yêu cầu đến đúng giờ quy định đã ghi rõ dưới đây…….”

Xâm hại quyền tự do thân thể! Giờ thì rốt cuộc ai mới là kẻ xâm hại quyền tự do thân thể của Minh Hi chứ?!

Sau khi cô nhận được thư liền đi tìm Mạc Lâm. Anh ta thay cô tìm luật sư, còn bàn bạc tình tiết vụ kiện đến hơn nửa đêm. Hiện tại Chung Mạn đã trở nên quen thuộc với những chuyện liên quan đến luật pháp hơn trước nhiều, cũng hiểu rõ về các thủ tục pháp luật. Nếu Diệp Sùng Đức không rút đơn khởi tố, cô cũng chẳng thể làm gì, chỉ có thể chấp nhận thân phận bị cáo. Tuy biết bản thân không thể thay đổi được điều gì, nhưng vụ kiện này vẫn khiến lòng cô nặng trĩu.

Loading...