Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 163

Cập nhật lúc: 2025-02-10 21:49:04
Lượt xem: 1

Tối nay Diệp Minh Hi quyết tâm muốn ép Chung Mạn nói ra sự thật. Sau khi tan học, cậu về nhà nấu cơm rồi một mực ngồi chờ ở sofa.

Trời thì tối đen, cửa nhà đã mở, cậu đứng dậy đi ra ngoài thăm dò, không thấy bóng dáng Mạc Lâm theo sau Chung Mạn, khóe miệng không kìm được mà nhếch lên. Song tâm trí Chung Mạn trong hôm nay vẫn đang bay cao bay xa, vừa vào đến cửa liền thả ngay túi xách xuống đất, vẻ mặt có phần lo âu.

Cậu đỡ Chung Mạn vào nhà. Cô không tới thẳng chỗ bàn ăn, mà ngả người xuống sofa không nhúc nhích. Bình thường Diệp Minh Hi cũng sẽ lên sofa ngồi cùng nhưng hôm nay thì không.

“Mạn Mạn, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?” Cậu kéo ghế đến ngồi đối diện với cô.

Lòng Chung Mạn rất rối bời, Diệp Minh Hi phải hỏi mất mấy lần cô mới nghe thấy, miễn cưỡng mỉm cười với cậu: “Không có việc gì, em đừng lo.”

“Mạn Mạn, chị lại giấu em rồi. Dạo này chị lúc nào cũng rầu rĩ im lặng, nhất định là có chuyện phiền lòng.”

“Đừng suy nghĩ nhiều, không có gì đâu.”

Diệp Minh Hi gặng hỏi mấy lần, Chung Mạn vẫn không muốn trả lời, cuối cùng còn giơ hai tay lên nói: “Minh Hi, chị đói bụng.”

Biết rõ cô kiên quyết không chịu kể, cậu đành bất đắc dĩ nói: “Vậy chúng ta ăn cơm trước.”

Diệp Minh Hi bưng đồ ăn nóng hổi lên, đến bên sofa gọi Chung Mạn vào ăn, rồi ra cửa mang túi xách của cô vào. Tay cậu vừa cầm vào quai túi xách nhấc lên, ai ngờ khóa kéo của chiếc túi không kín, đồ đạc bên trong rơi vãi lạch cạch xuống sàn. Ánh mắt Diệp Minh Hi lập tức bị một chiếc hộp gấm nhỏ màu đen giữ chặt lấy.

Cậu khó tin nhặt chiếc hộp gấm ấy lên, tay run run mở ra, biểu tượng vĩnh hằng rực rỡ chói sáng như kim châm vào mắt cậu, bóp chặt tim cậu. Cậu sợ hãi hỏi: “Đây là gì?”

“Gì cơ?” Chung Mạn không nhìn thấy động tác của Diệp Minh Hi, còn đang làm tổ trên sofa không muốn động đậy.

“Đây là cái gì!” Cậu kích động chạy đến trước mặt cô, hét lớn.

Chung Mạn khó hiểu nhìn qua đồ vật trên tay cậu, lập tức ngượng ngùng nói: “Ừm, anh Mạc cầu hôn chị rồi.”

Nhận được đáp án của Chung Mạn, nội tâm cậu đau đớn như bị xé toạc ra, đôi môi run rẩy, ôm một tia hy vọng hỏi cô: “Chị đồng ý rồi à?”

“Ừm…..” Chung Mạn đỏ mặt cúi đầu, ngay trước khi Diệp Minh Hi sụp đổ, cô nói. “Chị nói chị muốn cân nhắc.”

Diệp Minh Hi như được đại xá, rốt cuộc không cách nào giữ được bình tĩnh, nhào đến nắm c.h.ặ.t t.a.y cô:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-163.html.]

“Đừng lấy anh ta!”

Chung Mạn không hiểu vì sao Diệp Minh Hi lại kích động như vậy, chỉ biết cậu túm tay cô rất đau, giãy thế nào cũng không buông, cô khó hiểu kêu lên:

“Minh Hi, buông tay!”

“Em không buông, chị phải đồng ý không được lấy anh ta!” Diệp Minh Hi nôn nóng đến đỏ mắt, “Chị nói mau, chị sẽ không lấy anh ta!”

“Em làm sao vậy?” Chung Mạn nhíu mày, muốn ngồi dậy thoát khỏi tình cảnh hiện tại. Diệp Minh Hi sao có thể để cô chạy thoát, cơ thể cường tráng trưởng thành của cậu đè lên người cô, ép chặt cô ở giữa cậu và sofa mềm mại.

Như thế này khác với việc bình thường hai người họ ngồi cùng trên sofa. Giờ đây Diệp Minh Hi tràn ngập hơi thở xâm chiếm, sự thân mật của cậu cũng không còn là kiểu đụng chạm vô tư của trẻ con và người lớn, mà là sự xâm chiếm nóng rực mạnh mẽ của một người đàn ông trưởng thành đối với người khác phái. Cho tới bây giờ Chung Mạn chưa từng nghĩ cậu sẽ lột xác hoàn toàn như thế, cũng chưa từng nghĩ bản thân sẽ mang vẻ yếu ớt bất lực như vậy trước mặt cậu. Điều duy nhất cô có thể làm chỉ là thấp giọng cảnh cáo cậu:

“Minh Hi, em mà còn như vậy nữa, chị sẽ giận đấy.”

 Diệp Minh Hi không chịu thả tay, ngược lại còn đưa đầu mình đến ngay sát trên mặt cô, chăm chú nhìn cô. “Mạn Mạn, chị không thích em sao, chị không quan tâm đến em sao, tại sao chị có thể lấy người khác?!”

Chung Mạn không trả lời mà chỉ giãy giụa muốn đẩy cậu ra. Diệp Minh Hi lại càng dùng sức đè nặng lên người cô, khiến cơ thể hai người tiếp tục dính sát vào nhau không còn một khe hở nào.

“Chị đối xử với em thế nào không liên quan gì đến việc chị có lấy chồng hay không, Minh Hi, em mau bĩnh tĩnh lại!”

Diệp Minh Hi không thèm nghe lời cô, chỉ muốn Chung Mạn nói ra đáp án mình muốn: “Chị đã hứa sẽ không bỏ em, chị đã nói vậy mà, chị quên rồi sao?”

“Chị không nói sẽ vứt bỏ em!”

“Vậy thì đừng cưới anh ta!”

Thấy Diệp Minh Hi không phân rõ phải trái như vậy, Chung Mạn thực sự tức giận:

“Chẳng lẽ chị thương em, thì cả đời này không được kết hôn hay sao?”

“Chị muốn kết hôn thì có thể kết hôn với em, em sẽ cưới chị!”

“Em điên rồi,” Chung Mạn trợn tròn mắt, kinh ngạc nói: “Chị là chị của em đấy!”

Loading...