Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 180

Cập nhật lúc: 2025-02-12 10:45:33
Lượt xem: 0

“Mẹ biết con không thích mẹ nói nhiều, nhưng Tiểu Mạc là một người chồng tốt khó kiếm.” Mẹ Chung tận tình khuyên bảo: “Chuyện của Minh Hi và người bác kia, Tiểu Mạc đã cùng con giải quyết. Đường đường là một tổng giám đốc nhưng lại hạ mình làm tài xế đưa đón con mỗi ngày, lại còn cầu hôn con nữa. Người đàn ông tốt như vậy giờ sắp tuyệt chủng hết rồi, con còn do dự cái gì nữa?”

“Con…” Chung Mạn biết rằng mẹ cô nói đúng nhưng trong lòng lúc nào cũng cảm thấy bất an: “Con vẫn chưa chắc chắn…”

“Đợi đến lúc Tiểu Mạc mất hết kiên nhẫn, nó đi tìm người khác. Đến lúc đó con có khóc lóc cầu xin cũng vô ích.”

Nghe mẹ nói như vậy, Chung Mạn quả thật có chút lo lắng. Nếu bây giờ bản thân gặp chuyện thì người đầu tiên cô nghĩ đến chính là Mạc Lâm, bởi anh ta có thể giải quyết mọi vấn đề một cách hoàn hảo. Nếu như không có anh ta thì mọi chuyện đau đầu cô đều phải gánh vác một mình.

Mặc dù cô rất kiên cường nhưng dù sao cũng chỉ là một người phụ nữ, vẫn cần một ai đó có thể tin tưởng để dựa vào.

Nội tâm Chung Mạn có chút d.a.o động, nhưng cô không nói cho mẹ biết mà lại chạy đến tâm sự với Lâm Tĩnh. Chung Mạn đã quên rằng Lâm Tĩnh từng nói muốn giao cô cho Mạc Lâm. Thế nên sau khi nghe Chung Mạn kể ra, Lâm Tĩnh chỉ vẻn vẹn nói một câu: “Kết hôn đi.”

Chẳng lẽ cô nên kết hôn rồi sao? Chung Mạn luôn cảm thấy quyết định này thật sự rất khó khăn. Cô cảm thấy cuộc sống hiện tại của mình rất tốt, nếu như kết hôn thì đồng nghĩa với việc cô sẽ mất đi tự do.

Trong khi Chung Mạn đang vật lộn với chuyện này, Minh Hi lại nhận được điện thoại của Diệp Sùng Đức.

“Sao, mày có muốn thay đổi suy nghĩ không? Nếu có thì bác sẽ nhanh chóng làm hộ chiếu cho mày.”

“Tôi đã nói, điều này là không thể xảy ra.” Diệp Minh Hi cứng rắn từ chối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-180.html.]

“Mày chắc chắn chứ? Mặc dù mày có thể cứu tên tiểu tử kia ra khỏi tù nhưng mày nên biết rằng người nhà của cô ta cũng nhiều đấy. Ví dụ như ba cô ta chạy xe không may xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Ông của cô ta cũng già rồi, có phải đã đến lúc nghỉ ngơi rồi không…?” 

“Ông có thôi đi không?” Minh Hi nhớ Chung Mạn vì chuyện lần trước mà tinh thần sa sút không ít. Nếu giờ ba và ông của cô ấy không may xảy ra chuyện, không biết cô có thể vượt qua được hay không. “Số tiền kia không phải là tôi muốn không cho ông mà là tại ông không thể lấy nó ra.”

“Chỉ cần mày ra nước ngoài thì mọi chuyện đều có thể giải quyết.” Diệp Sùng Đức nắm giữ quyền chủ động nên ông ta không hề tức giận với thái độ của cậu: “Gần đây, bác nghe nói cô Mạn sắp kết hôn, mày cần gì phải sống c.h.ế.t dây dưa với cô ta làm gì. Hừ…. Chỉ có mày trẻ người non dạ, mặt dày mới đi dây dưa với cô ta, đổi lại là người khác thì đã sớm từ bỏ rồi. Mày nên thức thời một chút, đừng tiếp tục kéo chân cô ta nữa..”

Cạch!

Diệp Minh Hi trực tiếp cúp máy. Bị Diếp Sùng Đức vạch trần suy nghĩ, cậu tức giận đến mức đỏ mặt tía tai, trong lòng như bị đốt lên một mồi lửa mãnh liệt. Cậu biết mấy ngày nay Chung Mạn ngẩn người vì điều gì, cũng nghe thấy cô tâm sự với bạn tốt về chuyện có nên lấy chồng hay không. Mỗi ngày mẹ Chung gọi điện cho cô thúc giục kết hôn đã làm cậu nôn nóng khó chịu lắm rồi, không cần Diệp Sùng Đức phải lên tiếng nhắc nhở thêm nữa. 

Trong phòng, Diệp Minh Hi lo lắng đi đi tới lui. Cậu rất sợ cô sẽ đồng ý kết hôn cùng Mạc Lâm. Từ ngày Mạc Lâm cầu hôn đến nay cũng đã được một thời gian rồi, liệu cô có đồng ý hay không? Cô vẫn còn cầm cái hộp nhung đen kia sao? Hay là cô đã lấy chiếc nhẫn đó ra rồi? Bao nhiêu câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu cậu.

Lúc này cả Mạc Lâm và Chung Mạn đều đang làm việc. Trong phòng chỉ còn lại một mình cậu. Sau một phút vật lộn trước cửa phòng Chung Mạn, Diệp Minh Hi quyết định đi vào. Vừa vào phòng, cậu chưa cần tìm kiếm đã thấy chiếc hộp nhung kia đang nằm ngay ngắn trên giường.

Cậu nín thở tiến lại gần, tay run rẩy nhặt chiếc hộp lên. Trên hộp gấm màu đen có chút bạc màu, chứng tỏ Chung Mạn thường xuyên đem ra vuốt ve. Diệp Minh Hi muốn mở chiếc hộp này ra nhưng lại không đủ can đảm. Nếu như nhẫn đã được lấy ra thì cậu phải làm gì đây? Giống như một đứa trẻ đùa cợt làm nũng hay là không thèm suy nghĩ trực tiếp mang cô đi chạy trốn?

Nhưng vấn đề là, cô không muốn chạy trốn.

Cậu biết cô có tình cảm với mình. Nhìn cậu, cô sẽ bị đỏ mặt, né tránh ánh mắt của cậu, va chạm thân thể sẽ nóng lên, trái tim đập loạn không ngừng. Nhưng lí trí của cô lại vô cùng cứng cỏi. Cô có thể đem tình cảm ấy bóp c.h.ế.t ngay tức khắc. Một khi vượt qua ranh giới, cô sẽ ngay lập tức rút lui, dứt khoát chặt đứt mọi quan hệ.

Cậu thật sự không hiểu, tại sao cô nhất định phải đi ngược với trái tim mình, khuất phục trước áp lực từ dư luận xung quanh? Không phải mọi người nên đi theo trái tim mình hay sao?

Loading...