Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-02-13 10:49:59
Lượt xem: 1

Nghe Mạc Lâm lải nhải về chuyện bỏ thuốc, Diệp Minh Hi vốn là người thiếu kinh nghiệm xã hội thực sự không biết phải đáp trả như thế nào. Trong phút chốc, cậu mất đi khả năng diễn tả sự tức giận và lo lắng của mình bằng lời nói, chỉ biết nói một câu duy nhất: “Dù sao đi nữa, Mạn Mạn cũng không thể gả cho anh.” 

“Trong suy nghĩ của cậu, bỏ thuốc cô ấy xong thì cậu và cô ấy sẽ có tương lai ư? Hôm nay, cậu đã tự tay phá hủy đi tất cả những khả năng có thể xảy ra của cả hai người, ngay cả tình thân cũng không còn.”

Bị Mạc Lâm đ.â.m trúng tim đen, Diệp Minh Hi nói không lại. Cậu dứt khoát động tay động chân, mang theo oán giận tích tụ mấy ngày nay lao về phía Mạc Lâm mà đánh. Nhưng Mạc Lâm nào có đứng yên cho cậu đánh. Tất cả những kĩ thuật phòng thân lúc trước học được cuối cùng cũng được sử dụng. Hai người vật lộn trong căn phòng nhỏ cho đến khi cả hai cùng kiệt sức, họ mới tách nhau ra, mỗi người bò ra một góc thở hổn hển. Mặt Diệp Minh Hi bị đánh cho bầm tím hết cả, khóe miệng cũng chảy ra m.á.u tươi. Áo sơ mi trên người Mạc Lâm cũng đã không nhìn ra hình dạng gì nữa rồi.

“Cậu cứ nổi nóng đi, đến lúc biết hậu quả nghiêm trọng của việc này rồi…” Mạc Lâm cười khẩy: “Tôi nói cho cậu biết, Diệp Sùng Đức muốn làm gì thì làm. Tôi và luật sư Tạ sẽ không tiếp tục nghĩ cách nữa. Về phần Chung Mạn, tôi đoán là cậu biết rằng sau khi sử dụng magu, khả năng bị mất trí nhớ ngắn hạn là rất cao. Chẳng qua, vừa rồi tôi đã chụp một tấm ảnh….”

Trái tim Diệp Minh Hi như bị người treo lên cao. Cứ cho là Chung Mạn không thể nhớ ra chuyện ấy, nhưng nếu Mạc Lâm đưa bức ảnh đó cho cô, Chung Mạn nhất định sẽ cắt đứt mọi quan hệ với cậu.

“Tôi có thể không để Chung Mạn nhìn thấy nó, nhưng chi phí bảo mật cũng không phải là nhỏ.”

“Nói đi.”

“Cậu lập tức đi ra nước ngoài. Tôi có thể thanh toán tiền học phí và tiền sinh hoạt cho cậu. Nhưng cậu không được quay lại Trung Quốc cho tới khi tôi và Chung Mạn kết hôn, sinh con.”

“Không bao giờ!” Diệp Minh Hi tan nát cõi lòng khi nghĩ về bức ảnh. Hơn nữa đến khi Chung Mạn và Mạc Lâm có con, dù cho bão tố phong ba lớn đến mức nào, cậu cũng không có cơ hội khiến cô và Mạc Lâm tách ra nữa. Vì vậy cậu không thể đồng ý với yêu cầu của anh ta: “Tôi không đồng ý.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-187.html.]

“Đừng từ chối quá sớm, nếu không cậu sẽ hối hận.”

Diệp Minh Hi không chịu trả lời mà bỏ chạy một mạch đến phòng Chung Mạn. Mặc dù Mạc Lâm không giống như tưởng tượng của cậu, không hề có ý định từ bỏ vì cô mất đi trinh tiết. Nhưng nếu Chung Mạn nhớ tới nhiệt độ nóng rực và cảm giác vui sướng khi hai người va chạm da thịt, nhớ tới nhịp tim hòa chung nhịp đập của họ. Liệu cô có sẵn sàng đối diện với tình cảm mà cậu dành cho cô?

Hoặc là… khi nghĩ về việc làm vô đạo đức kia, liệu cô có chia tay Mạc Lâm vì đã triền miên với cậu hay không? Chỉ cần cô chia tay Mạc Lâm, cậu tin rằng cuối cùng cô cũng sẽ chấp nhận mình.

Ôm ấm tia hy vọng nhỏ nhoi bước vào phòng ngủ, Chung Mạn vẫn đang say giấc. Cậu vừa định tiến lên phía trước thì Mạc Lâm ở phía sau đã nhanh chóng ngăn cậu lại. Diệp Minh Hi không dám làm trái ý anh ta vì trên tay anh ta còn có bức ảnh. Bởi vậy, cậu chỉ đành đứng sang một bên nhẫn nhịn nhìn Mạc Lâm hành động, đề phòng anh ta thừa cơ chiếm tiện nghi của Chung Mạn.

Mạc Lâm tiến lại gần, tự tay chỉnh lại quần áo cho Chung Mạn. Mặc dù lúc này Chung Mạn đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê nhưng cô cũng không chống cự lại, hoàn toàn tùy ý Mạc Lâm sắp đặt. Vì bị Mạc Lâm khống chế nên Diệp Minh Hi chỉ có thể giám sát chặt chẽ từng hành động của anh ta.

Cảnh thái bình giả tạo cuối cùng cũng kết thúc. Hai người đàn ông cùng nhau ngồi đợi Chung Mạn tỉnh lại.

Sự chờ đợi này kéo dài hàng giờ. Cũng may hôm nay là chủ nhật, nếu không Mạc Lâm đã phải viết giấy phép xin nghỉ.

Đợi một mực đến tầm ba giờ chiều thì Chung Mạn mới có dấu hiệu tỉnh lại. Hai người lập tức đứng dậy, muốn đi ra ngoài lại lo lắng tâm trạng cô không ổn định. Nhưng nếu cứ đứng trong phòng thì cũng không ổn, ngay cả Mạc Lâm cũng không biết làm sao cho đúng. Giữa lúc hai người đều đang do dự thì Chung Mạn đã trợn mắt nhìn bọn họ.

Vì vậy, họ đành phải đứng đấy tỏ vẻ mỉm cười, nín thở chờ đợi phản ứng của cô.

Loading...