Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 199

Cập nhật lúc: 2025-02-14 19:21:15
Lượt xem: 1

“Cậu điên rồi sao? Có bao nhiêu người muốn mà không được, vậy mà cậu lại đòi hủy? Chỉ được dời lại một tuần thôi. Mấy kế hoạch khác trong năm nay tôi sẽ không thương lượng thêm nữa!” Quản lý của Diệp Minh Hi phát điên rồi. Anh ta phải nịnh nọt mãi Santa Felan mới đồng ý kéo dài thời gian nhưng không ngờ Diệp Minh Hi lại khăng khăng từ chối: “Edrd, bây giờ không phải là thời gian để đùa giỡn. Cậu có biết quảng cáo Santa Feland đại diện cho cái gì không? Đó là biểu tượng của một siêu mẫu danh tiếng. Cậu sẽ là người Trung Quốc đầu tiên xuất hiện trên quảng cáo thường niên của Santa Felan!”

“Không phải là tôi muốn chơi đùa với họ, mà là ở Trung Quốc có nhiều thứ quan trọng với tôi hơn.” Diệp Minh Hi biết mình khiến quản lý rất thất vọng. Nhưng bây giờ không có điều gì có thể ép cậu rời khỏi nơi này. Cậu nhìn chằm chằm gói muối trên tay, phát hiện nhanh như vậy đã qua nửa tiếng rồi, hiện tại không có ai bên cạnh Mạn Mạn: “Tôi sẽ không bao giờ quay lại Mỹ nữa. Tôi sẽ bồi thường toàn bộ hợp đồng với Santa Felan. Những việc khác, anh xem có thể hủy được không, hoặc đổi người cũng được. Sau này tôi sẽ không nhận thêm bất kì việc gì nữa.”

“Cái gì?! Edrd. Cậu muốn làm gì?” Ở đầu dây bên kia, anh quản lí nắm chặt điện thoại, hai mắt mở to, hận không thể lập tức chắp cánh bay đến Trung Quốc. 

“George, cảm ơn anh vì đã giúp đỡ tôi trong suốt bốn năm qua.” Diệp Minh Hi không chút lưu luyến nói tiếp: “Tôi quyết định nghỉ việc.”

“Không, không được!” Anh quản lí gào rống lên, còn đang muốn thuyết phục Minh Hi thay đổi ý định thì cậu đã tắt máy. Anh ta vội vàng gọi lại nhưng chỉ nghe được giọng nói lạnh lùng từ nhân viên thông báo: “Thuê báo quý khách vừa gọi tạm không liên lạc được…” Anh ta rất tức giận. Diệp Minh Hi không chịu nghe điện thoại, cũng không nói địa chỉ ở đâu. Chẳng lẽ anh ta thật sự phải trơ mắt nhìn cậu từ bỏ như vậy sao? Bây giờ, cậu cách vị trí siêu mẫu chỉ còn một bước cuối cùng mà thôi!

Sau một hồi đau đầu suy nghĩ, cuối cùng George cũng có thể tìm ra vị trí của Diệp Minh Hi thông qua việc tìm vị trí gửi email của cậu. Vì vậy, anh ta lập tức sai người điều tra. Hai tiếng sau, George cầm theo địa chỉ đi đến sân bay và lập tức bay tới thành phố được ghi trên giấy. Ngay lúc đó, anh ta quyết định phải tìm đủ mọi cách để đưa Diệp Minh Hi trở về.

Anh không biết rằng, hôm đó Diệp Minh Hi đã mượn máy tính của Chung Mạn để gửi email. Vì vậy, sau một chặng đường dài tưởng chừng như đã có thể chạm vào cánh cửa nhà cậu, nhưng thật không ngờ, người mở cửa lại là một người phụ nữ.

Người phụ nữ này chính là Chung Mạn. Nhân viên an ninh thông báo rằng có một vị khách tới thăm cô. Nhưng cô lại không biết người đó là ai, đành phải bảo anh ta tự mình lên nhà cô. Cô nghi ngờ nhìn người đàn ông hói đầu ở ngoài cửa sắt, trong lòng thầm nghĩ – mình biết người này sao? Hay anh ta là bạn của Mạc Lâm?

“Edrd có ở đây không?” Anh ta lấy tay xoa dầu và mồ hôi trên trán, giọng nói tràn đầy hy vọng hỏi cô bằng tiếng anh.

Hừm, đây không phải là bạn của Mạc Lâm.

“Thưa ngài, ngài tìm sai địa chỉ rồi.” Là một sinh viên tốt nghiệp đại học và làm việc trong một công ty do Mỹ tài trợ nên khả năng nói tiếng anh của Chung Mạn khá tốt. Giao tiếp đơn giản cũng không có vấn đề gì.

Nhưng đối với một người vừa chạy nửa vòng trái đất đến đây thì câu trả lời của cô giống như sét đánh ngang tai. Anh ta vội vàng hỏi lại: 

“Tôi tìm Edrd, Edrd, cô biết đấy, Edrd cao như thế này này…” George bắt đầu khoa chân múa tay vận động cơ thể mập mạp của mình để miêu tả. Chung Mạn bắt đầu nghĩ về lí do tại sao người này lại ở đây. Cô có nên gọi Diệp Minh Hi đến trợ giúp không nhỉ…?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-199.html.]

Không, nếu cần tìm cũng nên tìm bảo vệ chung cư!

“Cô ơi, xin đừng đóng cửa, cô thật sự không biết Edrd sao? Edrd Ye…”

Cánh tay đang đóng cửa của cô chậm lại một chút: “Anh tìm Diệp Minh Hi à? Diệp Minh Hi?”

Cô cố gắng đọc tên Diệp Minh Hi một cách chậm rãi và cuối cùng George cũng nhớ được tên tiếng Trung trên hộ chiếu của Diệp Minh Hi. Anh ta nhanh chóng gật đầu: “Vâng, vâng, chính là anh ấy, anh ấy là Edrd!” 

“Bây giờ nó không có ở đây, sáng mai anh hãy quay lại!” Dứt lời Chung Mạn muốn đóng cửa. Bây giờ mọi việc đã được giải quyết, cô cũng không muốn tiếp tục dây dưa với một người nước ngoài vào lúc một giờ sáng nữa.

“Cô ơi, từ từ đã!” George giơ tay lên chống đỡ khi nhìn thấy cánh cửa chuẩn bị đóng lại: “Tôi là quản lí của Edrd. Tên tôi là George…”

“Có việc gì thì nói nhanh đi.” Chung Mạn mất kiên nhẫn, chiếc giường lớn mềm mại vẫn đang đợi cô.

“Cô có biết tại sao Edrd lại rời khỏi giới người mẫu không?”

Cái gì? Rời khỏi giới người mẫu?

Không phải Diệp Minh Hi nói cậu được công ty cử về đây để khảo sát thị trường Trung Quốc sao? Còn nói rằng không cần gấp? Không cần gấp là ý này sao?

Cơn buồn ngủ của Chung Mạn lập tức tan biến. Cô tỏ ý thân thiện nói với người bên ngoài:

“George, đợi tôi năm phút. Tôi sẽ tìm khách sạn cho anh, nhân tiện nói rõ ràng chuyện này luôn.”

Kính coong.

Loading...