Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 229

Cập nhật lúc: 2025-02-18 10:51:32
Lượt xem: 2

Theo kinh nghiệm của cô, càng giấu giếm thì người ta sẽ càng tò mò, bàn tán. Nhưng nếu người trong cuộc thẳng thắn thừa nhận thì sẽ có ít điều để người khác đồn đoán, cũng vì thế mà tin đồn mới xuất hiện và tốc độ lan truyền cũng sẽ giảm đáng kể. Vì vậy, trước khi tin tức kịp lan truyền khắp Trung Quốc thì cô phải nhanh chóng công khai mối quan hệ này, để giảm thiểu sự phát tán những tin đồn thất thiệt không đáng có.

Làm sao Lục Hữu Lương lại không biết chủ ý của Chung Mạn, vì vậy anh ta cố tình hỏi thêm để gợi ý cho cô: “Anh nhớ là Diệp Minh Hi nhỏ tuổi hơn em phải không?”

“Đúng vậy, nhỏ hơn em chín tuổi. Đây chứng tỏ một điều, mị lực của em không hề giảm đi theo năm tháng!”

“Mị lực ban đầu của em là âm mà. Giảm hay không giảm thì cũng thế thôi.” Lục Hữu Lương trêu chọc lại cô vô cùng tự nhiên. Mọi người lập tức cười lớn, bầu không khí cũng bớt khó xử hơn rất nhiều.

“Nếu như mọi người đã đến đông đủ, vậy thì chúng ta xuất phát thôi.” Lục Hữu Lương tạm thời là tổng giám đốc, hôm nay Lâm Thành lại không đến, nên anh ta đương nhiên sẽ là người dẫn đầu.

Diệp Minh Hi và Chung Mạn đi giữa đoàn. Lúc ăn cơm, cánh gà dĩ nhiên là ở trên tay Diệp Minh Hi, Chung Mạn tức thì cầm một chiếc quạt gấp và quạt liên tục. Quạt cho mình thì ít, quạt cho cậu thì nhiều.

“Xem ra, quan hệ giữa giám đốc và bạn trai rất tốt.” Các đồng nghiệp nữ thì thầm chia sẻ sau khi quan sát họ một hồi. 

“Nhưng anh ấy vừa đẹp trai vừa tốt bụng, nổi tiếng nhiều tiền, vậy mà lại thích giám đốc…” Một người phụ nữ cứ liên tục nhìn sang Diệp Minh Hi, bất bình nói.

“Tại vì cô vào công ty muộn nên không biết đấy thôi, cậu ấy đã theo đuổi giám đốc tám năm rồi.” Hiện tại Trương Minh Nghi đã là một nhân viên lâu năm, lại ở bên cạnh Chung Mạn suốt bảy năm, quan hệ rất tốt, đương nhiên sẽ muốn giúp Chung Mạn. Vì vậy sau khi Chung Mạn nói chuyện này với cô, cô đã đồng ý nói cho các đồng nghiệp khác nghe về những thông tin tích cực. “Bố mẹ của cậu ấy đã mất, không có người thân nào muốn chăm sóc. Giám đốc của chúng ta rất tốt bụng, không ngại cậu ấy không người thân thích, tình nguyện thu nhận cậu ấy về. Tôi đã nhìn thấy giám đốc đi khắp nơi tìm người giải đề để cậu ấy có thể hoàn thành bài tập của mình.” 

“Wow, lúc đó anh ấy vẫn là học sinh, đây chẳng phải là nuôi dưỡng em trai thành bạn trai trong truyền thuyết sao?” Cô gái đeo gọng kính đen dày phấn khích kêu lên: “Vậy là tôi đã được chứng kiến truyền thuyết ‘em trai dưỡng thành bạn trai’ ở ngoài đời thật rồi ư!”

“Lúc đó, giám đốc không nghĩ như vậy. Nếu không làm sao cô ấy có thể lấy tổng giám đốc được? Tôi nghĩ là sau khi đến Mỹ Diệp Minh Hi vẫn không thể nào quên được giám đốc, lại xảy ra sự việc bất ngờ như vậy nên mới nắm bắt cơ hội, quay trở về và theo đuổi lại cô ấy đó.”

“Anh ấy thật tình cảm, dễ thương quá đi!” Cô nhân viên trẻ tuổi nhất công ty nắm tay một cô nhân viên khác lắc lư điên cuồng, ngưỡng mộ nói: “Giám đốc của chúng ta thật hạnh phúc.”

“Hai người họ đến được với nhau cũng không dễ dàng gì. Họ cách nhau chín tuổi, lại xa nhau bảy năm. Vậy mà cuối cùng vẫn ở có thể bên nhau.” Nói thật, Trung Minh Nghi cũng rất ngưỡng mộ sự can đảm của Chung Mạn, cách nhau nhiều tuổi như vậy mà còn dám mạo hiểm tiến tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-229.html.]

Sau đó là hoạt động leo núi, thỉnh thoảng lại có tiếng la hét giữa các đồng nghiệp nữ với nhau, ví dụ như: 

“A..a, Giám đốc lau mồ hôi cho “em trai đáng yêu”, thật dịu dàng.”

Diệp Minh Hi cũng đã hai mươi ba tuổi, vậy mà cô ấy còn gọi là “em trai đáng yêu”…

“Nhìn kìa, nhìn kia, em trai đáng yêu đang ân cần đuổi muỗi cho giám đốc, chu đáo quá!”

Trên núi có rất nhiều muỗi, có gì kì lạ lắm sao…

“Giám đốc đỏ mặt rồi kìa, có phải em trai đáng yêu vừa làm gì không. Mau nói cho tôi biết, mau nói cho tôi biết đi mà.”

Cô gái ngây thơ à, đó là kết quả của việc phơi nắng đấy…

Đến giờ ăn cơm, mọi người cùng nhau ngồi trên một khu đất bằng phẳng trên sườn núi và đem đồ ăn mà họ đã chuẩn bị ra. Đĩa cánh gà được rắc một ít rau thơm và hạt tiêu có  màu sắc rực rỡ là do chính tay Diệp Minh Hi làm, vừa mới đem ra đã bị ăn sạch sẽ. Vài người chưa thỏa còn mút mút ngón tay mình. Mấy bà vợ tốt còn chạy đến chỗ Chung Mạn hỏi công thức nhưng không ngờ cô lại chỉ tay về phía Diệp Minh Hi nói: “Mọi người đi hỏi cậu ấy đi, cậu ấy làm đấy.”

Các đồng nghiệp nữ lập tức gào thét ầm ĩ, nhưng Diệp Minh Hi chỉ khẽ mỉm cười với họ rồi chuyên tâm chọn thức ăn cho Chung Mạn. Cậu phục vụ chu đáo đến nỗi làm người khác nhìn thấy đều đỏ mắt vì ghen tị.

“Tôi cảm thấy đời này mình không thể kết hôn được nữa rồi…” Một đồng nghiệp nữ khóc than với một đồng nghiệp khác.

“Tại sao?”

“Tôi đã tìm thấy người đàn ông của cuộc đời mình, làm sao có thể kết hôn được nữa!”

Nghe xong, tất cả các đồng nghiệp nữ đều đồng loạt kêu khóc.

Loading...