Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 233
Cập nhật lúc: 2025-02-18 19:03:06
Lượt xem: 2
“Bố mẹ em để lại cho em một quỹ giáo dục, nếu 24 tuổi không tiêu hết thì sẽ được mang ra làm từ thiện. Chị sợ là ông ta muốn trả thù em vì không biết thức thời.”
“Quỹ giáo dục? Học phí ở Mỹ của em là do quỹ đó chi trả sao?”
“Ừ.” Kỳ thật vì vấn đề quyền giám hộ mà nửa xu cậu cũng không nhận được, cậu cũng không muốn nhận tiền của Mạc Lâm. Vậy nên mấy năm qua đều là cậu tự cố gắng lấy học bổng để chi trả học phí. Nhưng cậu không muốn cho Chung Mạn biết những chuyện này: “Bài báo này đưa tin cũng không nhiều. Có lẽ ông ta còn muốn nâng giá nên vẫn chưa nói ra toàn bộ.”
“Ông ta còn có thể bán cái gì nữa?” Chung Mạn cau mày “Không lẽ ông ta có thể nói ra chuyện bạo hành em sao?”
Diệp Minh Hi nghĩ một lát rồi lắc đầu: “Em cũng không biết.”
“Chị sẽ nhờ người bạn đang làm nhà báo tìm hiểu thử xem sao.” Ở Trung Quốc, quan hệ của Chung Mạn rộng hơn Diệp Minh Hi nhiều. “Có lẽ ông ta nghĩ chúng ta sẽ tự chui đầu vào lưới. Chúng ta cứ mặc kệ ông ta đi, dù sao hiện giờ em cũng đã trưởng thành rồi. Ông ta không thể làm mưa làm gió được nữa đâu.”
Những lời của Chung Mạn đều là thật. Nhưng họ đã đánh giá quá thấp sự vô sỉ của Diệp Sùng Đức.
Diệp Sùng Đức lấy thân phận là người nhà của Diệp Minh Hi. Ông ta bắt đầu ẩn danh biên soạn những câu chuyện xưa ba phần thật bảy phần giả bảy về Diệp Minh Hi. Ông ta nói Chung Mạn đã bắt cóc Diệp Minh Hi để lấy quỹ giáo dục. Vì vậy nên Diệp Minh Hi phải ra nước ngoài bảy năm, năm 23 tuổi mới được trở về.
Sau khi câu chuyện này được lan truyền, Chung Mạn đang từ một người phụ nữ tốt bụng chăm sóc đứa trẻ mồ côi liền trở thành một người đàn bà độc ác, tham lam, đến cả một đứa trẻ cũng không buông tha.
Diệp Sùng Đức vẫn chưa dừng lại ở đấy. Ông ta còn ám chỉ rằng, chính Chung Mạn là người đã tạo ra tai nạn ngoài ý muốn để hại c.h.ế.t chồng mình hòng chiếm đoạt toàn bộ tài sản. Sau đó cô lại cố ý dụ dỗ Diệp Minh Hi về nước, sau đó sống cùng Diệp Minh Hi ngay trong ngôi nhà của Mạc Lâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-233.html.]
Vốn dĩ ban đầu đây chỉ là tin đồn yêu đương giữa một người nổi tiếng và một người bình thường. Đột nhiên xuất hiện một câu chuyện kỳ lạ như vậy, chắc hẳn các phương tiện truyền thông lớn nhỏ đều không thể bỏ qua. Trang nhất mỗi ngày đều là những tiêu đề liên quan đến việc này, lượt truy cập cũng tăng lên chóng mặt. Các phóng viên bắt đầu phối hợp với Diệp Sùng Đức, sử dụng mấy cụm từ nửa giả nửa thật đặt ở trên đầu tiêu đề như “Có lẽ” “Nên” “Có thể”,…rồi viết ra một loạt chuyện xuyên tạc. Chung Mạn từ một người phụ nữ nhân hậu trở thành nhân vật nữ chính hiểm ác, thâm độc.
Hôm nay ăn xong bữa tối, lúc hai người đang xem TV thì chuông cửa đột nhiên vang lên. Chung Mạn mở cửa ra nhìn. Thì ra là bác gái ở ủy ban thành phố lại tìm đến, khinh bỉ nói Chung Mạn hãy tự kiểm điểm lại bản thân đừng để ảnh hưởng đến sinh hoạt thường ngày của hàng xóm.
Chung Mạn còn chưa kịp trả lời, Diệp Minh Hi đã chạy đến bên cửa phân trần: “Những tin tức kia đều là giả.”
“Chàng trai, cháu là đưa trẻ nhỏ tuổi không hiểu chuyện, không biết thế giới này hiểm ác vô cùng. Đầu năm nay phụ nữ rất độc ác.” Bác gái liếc nhìn Chung Mạn, dụng ý rõ ràng.
“Bác gái, bác nói rất đúng Đầu năm nay phụ nữ đúng là độc ác, rõ ràng không liên quan gì đến mình nhưng hết lần này đến lần khác cứ phải đến tận nhà người ta cắn vài cái cho hả giận, còn độc hơn cả rắn độc chó dữ nữa.” Sau khi nói xong, cô dứt khoát kéo Diệp Minh Hi vào nhà, “Rầm” cửa bị đóng vào một cách mạnh mẽ, muốn hù dọa bác gái ở ủy ban thành phố.
“Chị đừng tức giận, tức giận sẽ làm hại đến thân thể.” Chung Mạn mỉm cười, sờ đầu tóc cậu.
Diệp Minh Hi thấy Chung Mạn an ủi bản thân, trong lòng sinh ra áy náy. Nếu không phải vì cậu là người nổi tiếng thì làm sao cô lại bị người ta tìm đến tận cửa chửi rủa?
Mọi chuyện vẫn chưa dừng lại, chuông cửa lại vang lên lần nữa. Diệp Minh Hi nhảy dựng lên muốn đi mở cửa lại bị Chung Mạn chặn lại: “Em đừng đi ra, để chị.”
Một cuộc đối thoại mờ nhạt ở cánh cửa, một lúc sau Chung Mạn trở về phòng khách, vừa về tới nơi Diệp Minh Hi đã vội hỏi: “Ai vậy?”
“Thoải mái đi, không phải đến đây để mắng chị đâu.” Chung Mạn mỉm cười lại hỏi: “Bây giờ em vẫn còn ở khách sạn à?”
“Ừ.”