Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 57
Cập nhật lúc: 2025-01-31 13:16:00
Lượt xem: 3
“Cô không biết đi thúc giục sao? Hàng trong xưởng nhiều như vậy, cô không nhắc riêng, bọn họ đâu biết thứ nào cần gấp thứ nào không gấp.” Thấy vẻ lo sợ của Trương Minh Nghi , Mạc Lâm cũng không nặng lời nữa, chỉ nói: “Tôi thấy ý kiến mấy lần Benton gửi tới này đều nói là chúng ta không làm được theo yêu cầu đã đáp ứng, khiến bọn họ thất vọng tràn trề, thậm chí còn mất đi lòng tin vào công ty. Tôi muốn biết ban đầu chúng ta đã đáp ứng những gì?”
Tất cả ánh mắt trong phòng hội nghị đều đặt lên người Trương Minh Nghi, ai chẳng biết hợp đồng này là do cô ta đàm phán được.
“Tôi, tôi…” Cô ta ấp úng mãi không nói ra được một câu hoàn chỉnh. Rốt cuộc có nên khai ra Chung Mạn không? Nếu khai ra, cô ta sẽ thành kẻ tiểu nhân cướp không lao của người khác, nhưng ban đầu Chung Mạn rốt cuộc đã đồng ý những gì? Có phải Chung Mạn đã nói linh tinh gì đó, thậm chí còn cố ý đào sẵn một cái hố đợi mình nhảy vào không? “Tôi xem lại trước đã…”
“Cô định thế nào vậy?” Thấy sắc mặt của Mạc Lâm càng ngày càng kém, Lâm Thành sốt ruột, quở trách Trương Minh Nghi một tràng. “Hợp đồng đều do cô đàm phán, sao có thể không nhớ ra chứ? Yêu cầu Benton đưa ra có thể tùy tiện đồng ý sao? Sao trước đó cô không xin ý kiến của tôi trước mà lại tự làm theo ý mình?”
Thấy Lâm Thành phủi sạch trách nhiệm, rõ ràng là muốn mình gánh cái tai họa lớn này, Trương Minh Nghi cuống đến độ mặc kệ tất cả, buột miệng nói: “Hợp đồng là do Chung Mạn đàm phán, chẳng liên quan gì tới tôi hết!”
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, Mạc Lâm lại bình tĩnh ngoài dự đoán: “Nói rõ ràng chuyện này xem nào.”
“Cái tôi và Benton đàm phán chỉ là đơn hàng sản xuất mẫu mới nhất. Benton còn chưa đồng ý chốt đơn hàng, chứ đừng nói là giao cả bộ sưu tập mùa đông cho chúng ta làm.”
“Thế rốt cuộc là như nào?” Mạc Lâm chỉ vào bản hợp đồng trên bàn có đóng dấu của công ty mình và Benton.
“Hôm đó chẳng phải chúng ta cùng ra ngoài ăn cơm sao? Đơn hàng sản xuất hàng mẫu vốn đã được xử lý xong chỉ đợi xác nhận. Thế nên, thế nên tôi mới nhờ Chung Mạn xác nhận với Benton bên Mỹ thay mình. Hôm sau quay lại tôi cũng mới biết là đã đàm phán xong với Benton về bộ sưu tập này.”
“Lúc đó vẫn chưa làm thật đúng không. Lúc giám đốc Lâm ký tên đóng dấu, cô có tìm hiểu về yêu cầu của Benton với lần hợp tác này và nội dung của bản hợp đồng không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-57.html.]
“Chuyện này…” Lúc đó vui mừng quá, chẳng thèm nghĩ ngợi gì đã ký rồi, đâu nghĩ tới nội tình lại phức tạp như vậy? “Tổng giám đốc Mạc, tôi nghĩ chuyện này Chung Mạn không thoát khỏi liên quan. Nói không chừng là cô ta nôn nóng tranh công, hoặc là định hãm hại chúng tôi nên mới tùy tiện đáp ứng yêu cầu của Benton, gây ra tình trạng tồi tệ như bây giờ.”
Nếu như Chung Mạn muốn tranh công, cô ấy sẽ không giữ kín chuyện ký hợp đồng. Nếu nói là muốn hãm hại Lâm Thành… Chỉ cần Lâm Thành xem sơ qua hợp đồng là bóc trần được, là người thông minh thì sẽ không khờ khạo như vậy đâu.
“Gọi Chung Mạn vào đây.”
Tiểu Triệu của nhóm Lâm Thành nghe lệnh ra ngoài dẫn Chung Mạn vào. Sắc mặt của mọi người trong phòng họp đều không tốt lắm, ánh mắt nhìn cô cũng không mấy thiện cảm. Chung Mạn cảm nhận được áp lực đang dồn đến, dè dặt hỏi: “Tìm tôi có việc sao?”
“Nghe nói hợp đồng của Benton là do cô đàm phán?”
Chung Mạn ngẩn người mất nửa giây, chẳng cần nhìn Trương Minh Nghi cũng biết là do cô ta nói ra, lúc này cũng không giấu giếm nữa, bình thản gật đầu. Trước vẻ ung dung thoải mái của cô, ngay cả kẻ quan sát người nhiều như Mạc Lâm cũng không khỏi khâm phục.
“Tôi muốn biết khi Benton ký hợp đồng đã đưa ra những yêu cầu gì.”
“Yêu cầu?” Chung Mạn nghĩ ngợi một lúc, trả lời. “Cũng chẳng có yêu cầu gì đặc biệt, chỉ là về giá cả và thời hạn giao hàng thôi. Tôi thấy đạt phù hợp với tiêu chuẩn của công ty nên đồng ý.”
Thấy Chung Mạn nói chuyện nhẹ nhàng, người bên nhóm Lâm Thành bắt đầu sốt ruột, cảm thấy Chung Mạn cố tình làm dịu chuyện. Sự tình vốn không đơn giản như vậy, trong đó chắc chắn có âm mưu.
Mạc Lâm mở tài liệu ra xem, phát hiện giá cả và hạn giao hàng không những đạt được tiêu chuẩn của công ty, thậm chí còn có thể nói là khá dư dả. Thế nên anh ta gật đầu với Chung Mạn. “Đúng vậy, những điều kiện này không hề có vấn đề, tôi cũng đã xem qua hợp đồng, điều khoản rất bình thường.” Về lý thuyết thì chúng đều không có vấn đề, Chung Mạn đã có thể lùi xuống, để đám người Lâm Thành từ từ hưởng thụ tai họa lớn này.