Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 61
Cập nhật lúc: 2025-01-31 13:16:44
Lượt xem: 5
So với hai người họ, trong lòng Mạc Lâm đã sớm biết được năng lực của Chung Mạn. Nhưng tới lúc này, anh ta mới thật sự hiểu được vì sao Benton dám giao cả bản hợp đồng cho cô mà chỉ dựa vào một lần đối thoại, vì sao lại chỉ định cả bộ sưu tập này phải có cô tham gia.
Chuyên nghiệp, tỉ mỉ, logic chính xác, chuẩn bị đầy đủ, phân tích rõ ràng, hợp tình hợp lý… Dù là người có mấy chục năm kinh nghiệm cũng chưa chắc đã làm được như cô.
Có điều, cô có thực lực như vậy, tại sao lại chỉ là một nhân viên kinh doanh nho nhỏ? Do Lục Hữu Lương âm thầm giở thủ đoạn? Hay là có nguyên nhân nào khác không thể để người khác biết được?
“Tôi chỉ biết được bằng đó thôi, mọi người còn muốn bổ sung gì không?” Chung Mạn mỉm cười hỏi, không hề nhận thấy cơn chấn động mà mình mang tới cho ba người kia.
Trương Minh Nghi và Tiểu Triệu vất vả suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn lắc đầu. Rõ ràng hạng mục này vẫn luôn do bọn họ vẫn phụ trách, nhưng trước mặt người tiếp nhận mới là Chung Mạn lại không còn lời nào để nói. Hai người không khỏi liếc nhìn Mạc Lâm, sợ thấy được vẻ không hài lòng và trách móc trên khuôn mặt anh.
Mạc Lâm lại chỉ nhìn Chung Mạn, hỏi: “Vậy tiếp theo cô có kế hoạch gì? Chúng ta chỉ còn lại thời gian một tháng thôi.”
Chung Mạn lấy ra một bản kế hoạch từ trong cặp tài liệu, nói với họ: “Thật ra chỉ là do mẫu này có số lượng lớn thôi. Trên thực tế việc sản xuất không hề khó khăn, tôi tính toán nếu để xưởng dốc toàn lực làm, tổng thời gian sản xuất mất khoảng 30 ngày.”
“Nhưng hàng mẫu mới ít nhất phải 1 tuần mới làm, kế hoạch này của cô không khả thi.” Trương Minh Nghi nói chen vào.
“Nếu chỉ chênh lệch 1 tuần, tôi đã tìm hiểu bên công ty vận chuyển rồi, không cần phải gửi toàn bộ hàng bằng đường hàng không. Có thể vận chuyển bằng đường biển tới một cảng nào đó ở Mỹ trước, rồi lại gửi bằng máy bay tới địa điểm cần đến. Như vậy chúng ta chỉ tổn thất tiền vận chuyển đường hàng không một chặng rất ngắn thôi.”
Cả Trương Minh Nghi và Tiểu Triệu đều thấy cách này rất khả thi, nhưng Mạc Lâm lại không hài lòng: “Đây chỉ có thể là biện pháp cuối cùng. Cái tôi muốn là biện pháp không cần phải bồi thường tiền.”
Hai người bên cạnh Chung Mạn vừa nghe thấy thế liền ảo não. Nhưng nhân vật chính lại chẳng hề chùn bước, trái lại, cô bình tĩnh mỉm cười nói: “Tôi tin mọi người đều biết, sản xuất len lông cừu tốn thời gian nhất ở khâu tẩy, hơn nữa phải điều chỉnh thích hợp mới có thể mềm mại lại không bị xù. Nếu không thứ được tẩy ra chỉ là phế phẩm.”
Ba người còn lại cùng gật đầu. Đây là điều người trong ngành đều biết, nhưng không biết tại sao Chung Mạn lại mang ra nói.
“Gần đây công ty của Đài Loan có sản xuất ra loại thuốc tẩy mới, chỉ cần 2 phút là có thể tẩy được sản phẩm có xúc cảm như mong muốn. Tuy giá khá đắt, nhưng ít có phế phẩm, chưa nói tới tiết kiệm thời gian, hao tổn giảm thiểu được vừa khéo bù đắp vào khoản dùng để mua thuốc tẩy mới.” Cô trình bày rồi giao số liệu đã chỉnh lý xong và tài liệu về loại thuốc tẩy mới cho Mạc Lâm. Càng xem, anh ta càng phấn chấn. Khi đặt tài liệu xuống, ánh mắt Mạc Lâm nhìn Chung Mạn rõ ràng có thay đổi, mang theo vẻ tán thưởng và đôi chút khó tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-61.html.]
“Vải len đặt thừa ra bị hao tổn thì phải làm sao?” Anh ta không thèm nhìn về phía Trương Minh Nghi và Tiểu Triệu, chỉ nhìn chằm chằm Chung Mạn, chờ đợi câu trả lời của cô.
“Tất nhiên là thuyết phục Benton chấp nhận may thêm.” Cô trả lời không chút do dự. “Cho dù đối phương không đồng ý, gần đây giá nguyên liệu len lông cừu đang tăng, chúng ta không lo không bán ra được.”
“Được!” Đặt cây bút trong tay xuống, Mạc Lâm nói với Chung Mạn. “Chuyện này cô cứ mạnh tay làm đi, tôi sẽ thông báo cho bên xưởng may phối hợp toàn lực, nhất định phải xuất hàng đúng thời hạn!”
“Được.” Cô xếp gọn lại tài liệu rồi đi ra ngoài với Trương Minh Nghi và Tiểu Triệu, bắt đầu bận rộn làm việc. Lúc này chuông điện thoại của Mạc Lâm chợt reo lên, là giám đốc hành chính của tổng công ty bên Mỹ nghe tin gọi tới.
“Nghe nói anh gặp phải phiền toái không nhỏ hả?”
“Vốn là thế, nhưng giờ đã giải quyết được rồi.”
“Nhanh vậy sao? Lúc nãy tôi còn nghe tin một triệu bộ trang phục chuẩn bị được gửi bằng đường hàng không, hôm nay có phải là cá tháng tư không đấy?”
“10 phút trước tôi cũng nghĩ như anh. Nhưng bây giờ tôi gần như có thể chắc chắn là sẽ không có chuyện như vậy xảy ra.” Mạc Lâm nhìn xuống làn đường đông nghịt xe cộ qua lại bên ngoài lớp kính cửa sổ, thảnh thơi trả lời.
“Ồ? Hình như bên anh có chuyện gì đó thú vị hả?”
“Thú vị? Tôi nghĩ anh nói đúng rồi đấy.” Anh ta xoay ghế lại, quan sát Chung Mạn đang làm việc qua cửa kính. Có người nói người phụ nữ tự tin là người phụ nữ xinh đẹp nhất, trước giờ anh ta vẫn không tin. Nhưng lúc nãy nhìn thấy Chung Mạn ung dung xử lý toàn bộ vấn đề rõ ràng rành mạch, loại bỏ tất cả những rắc rối nhẹ nhàng như không, anh ta bỗng cảm thấy cả người cô đang thay da đổi thịt, tỏa ra khí chất tự tin, giống như nữ thần chiến tranh Athena hạ xuống trần gian, tao nhã khoan thai tiêu diệt kẻ địch không còn mảnh giáp.
Người có thể theo kịp suy nghĩ của anh ta không nhiều, người có thể nghĩ tới những điều anh ta không nghĩ được lại càng hiếm thấy, phải chăng cô gái Chung Mạn này là một trong số đó?
Xem ra một năm công tác này sẽ vô cùng thú vị.
“Willim, tôi bắt đầu thích quyết định cử tôi đến Trung Quốc của anh rồi.”