Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tránh Ra Để Tôi Tìm Tình Yêu - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-02-01 19:18:56
Lượt xem: 2

Chung Mạn mệt tới mức không muốn nói chuyện, tay phải thi thoảng lại vỗ nhẹ lên lưng Diệp Minh Hi, khép mắt nói. “Báo cáo tình hình gần đây với chị xem nào.”

“Em và các bạn rất tốt, rất hòa thuận. Hàng ngày đều ăn trưa cùng với họ.”

Chung Mạn ngáp một cái. “Chuyện này không tệ.”

“Kết quả kiểm tra ngữ văn, tiếng Anh với toán đều được 100 điểm.”

“Làm tốt lắm, không uổng công chị cố gắng xem bài cho em.” Dù phải đi làm thêm, Chung Mạn vẫn cố gắng xem bài tập giúp Diệp Minh Hi. Cậu bé tiến bộ rất nhanh, bây giờ gần như không còn lỗi sai nào nữa.

“Học được cách làm làm sườn hấp chao tỏi bằm, cá khúc chua ngọt, đậu hũ nhồi*…” Sau khi nghe cậu kể tên mấy món ăn, Chung Mạn nhắm mắt dụi dụi vào gối ôm, lẩm bẩm một câu: “Thật ngon.”

(*Yong Tau Foo, món ăn lâu đời của người Hakka được chế biến chủ yếu bằng đậu hũ nhồi nhân cá hoặc thịt lợn.)

Diệp Minh Hy nói thêm một hồi, Chung Mạn đáp lại ngày càng ít. Tới khi cậu bắt đầu im lặng, cô bỗng nhớ tới một chuyện, cố mở mắt ra nói với cậu: “Chị mua cho em vài bộ đồ mới đấy, mau mặc cho chị xem đi.”

Vất vả làm việc bất kể ngày đêm khiến Chung Mạn nảy sinh ham thích mua đồ khó thể kiềm chế. Cô rất muốn tiêu tiền để chứng minh sự cố gắng của bản thân có giá trị. Đáng tiếc là mỗi lần cô tan làm, tất cả các cửa hàng đều đã đóng cửa. Hôm nay được dịp về sớm, cô chẳng mua lấy một bộ nào cho mình, nhưng lại mua rất nhiều đồ cho Minh Hi.

Minh Hi xuống sofa tìm quần áo, về phòng thay đồ rồi ra đứng trước mặt cô. Nhưng cô lại không cưỡng lại nổi sự mệt mỏi, đã sớm chìm vào giấc ngủ sâu.

Cậu mặc bộ đồ mới, nhìn cô ngủ say vì mệt mỏi hồi lâu, không hề có ý định gọi cô dậy. Cậu nhẹ nhàng về phòng mình lấy chăn rồi tắt đèn, chui vào sofa ngủ cùng với Chung Mạn.

Cậu không hỏi cô vì sao đột nhiên đêm nào cũng về muộn, cũng không hỏi cô vì sao lại mệt mỏi như vậy. Tuy cậu không hiểu lắm, nhưng nếu chuyện đã như vậy, tạm thời cậu không thể thay đổi được gì. Điều duy nhất cậu có thể làm chính là ngoan ngoãn để cô yên tâm, không tăng thêm gánh nặng trên đôi vai cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tranh-ra-de-toi-tim-tinh-yeu/chuong-73.html.]

Hai người đang mệt mỏi dựa vào nhau trên sofa phòng khách mà không hề hay biết, cơn giông bão mạnh mẽ đang nhen nhóm nơi góc tối, chờ đợi thời cơ bùng nổ.

***

“Anh nói thái độ làm việc của Chung Mạn có vấn đề?” Mạc Lâm nhìn Lâm Thành, hờ hững hỏi.

“Không sai, đây là ghi chép thời gian đi làm gần đây của cô ta.” Lâm Thành lấy ra một phần tài liệu, đưa tới trước mặt Mạc Lâm. “Mỗi ngày đều đến công ty trong vòng 3 phút trước giờ làm việc, có mấy lần còn đến vừa kịp giờ, rõ ràng cô ta không hề để tâm đến công việc. Nghiêm trọng nhất là mấy tuần nay gần như mỗi ngày đều tan làm vào đúng 6 giờ, muộn nhất cũng không quá 7 giờ. Trong khi đó, người khác đều làm việc tới tận 11 giờ, như vậy không hề công bằng.”

Mạc Lâm nhận lấy ghi chép đi làm của Chung Mạn, “Vậy anh thấy thế nào?”

“Trước kia Chung Mạn từng có tiền lệ xấu là đi làm thêm sau khi tan ca. Tôi đoán lần này cũng gần như vậy.” Lâm Thành ngừng lại một lát, thấy Mạc Lâm không có phản ứng gì, bèn nói với giọng điệu nặng nề: “Loại người này nếu còn tiếp tục tồn tại, sợ là sẽ rước tới không ít rắc rối. Người trong nhóm tôi đã bắt đầu than vãn với tôi, tại sao người khác có thể tan làm đúng giờ. Cá biệt còn có người nhen nhóm ý định ra ngoài làm thêm.” Tuy không trực tiếp nói ra, nhưng đại ý chính là, người làm tổng giám đốc như Mạc Lâm phải biết làm gương cho cấp dưới, phải nghĩ cho công ty, hãy tống cổ Chung Mạn ra khỏi công ty ngay lập tức.

Trái ngược với sự nóng nảy của Lâm Thành, Mạc Lâm vẫn thong thả xem hết cả phần tài liệu. Sau đó, anh ta khép mắt suy nghĩ một hồi rồi mới khoan thai hỏi: “Nếu không có Chung Mạn, phía Benton phải làm thế nào?” Benton đã yêu cầu rất rõ là phải để Chung Mạn phụ trách cả bộ sưu tập. Nếu Chung Mạn đi rồi, khách hàng Benton này chưa chắc đã giữ được.

“Giờ bộ sưu tập mùa đông đã bước vào giai đoạn sản xuất cuối cùng. Minh Nghi và Tiểu Triệu cũng đã quen với yêu cầu và hệ thống của Benton, cho dù thiếu Chung Mạn cũng sẽ không có ảnh hưởng. Tất cả cứ như cũ. Đây là chuyện làm ăn, Benton sẽ không thể vì một nhân viên quèn mà đầu tư thêm lượng lớn tiền bạc để hợp tác với công ty khác.”

Lý do của Lâm Thành rõ ràng, đầy đủ như vậy, hiển nhiên đã ủ sẵn âm mưu từ trước, đợi đúng thời cơ liền ra tay. Đứng ở lập trường của Mạc Lâm mà nói, lần này Chung Mạn đã cứu vãn cả kế hoạch hợp tác với Benton. Nhưng ở góc độ của Lâm Thành, cô lại là kẻ làm xấu mặt mũi của anh ta, còn cướp người của anh ta, hợp thành phe thứ ba ngoài anh ta và Lục Hữu Lương.

Cả công ty đều biết Chung Mạn và Lục Hữu Lương thân nhau. Nếu cô thật sự đạt được thành tựu, sợ là phe của anh ta sẽ khó trở mình. Bất kể là vì trả thù hay vì tiền đồ, Chung Mạn đều phải bị đuổi đi!

“Anh nói cũng không phải không có lý.” Mạc Lâm gật đầu, thu lại tài liệu trên tay. “Tôi sẽ xử lý việc này.”

Tuy không có được câu trả lời chắc chắn, nhưng Lâm Thành lại không hề lo lắng. Quyết định này không phải một chốc một lát là thực hiện được. Nhưng để làm gương cho cấp dưới, sa thải kẻ tái phạm như Chung Mạn chắc chắn là cách đơn giản nhất, cũng là lựa chọn duy nhất.

Loading...