Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 112. Chấp nhận mang thân trao đổi
Cập nhật lúc: 2025-02-04 15:31:14
Lượt xem: 1
Nhận ra sự quan tâm và cả sự lưỡng lự của Tần Thanh Nguyện, khóe môi Hoàng Thái Bình nở một nụ cười. Chàng cất giọng trầm khàn:
- Ta có được một chút dùng dằng không nỡ này của ngươi là đủ rồi. Yên tâm! Ta sẽ không để Miu Miu lọt vào tay Đào Trọng Nghĩa. Ngay khi ngươi rời đi, ta sẽ hạ độc diệt sạch Hoàng phủ. Tất cả tội chứng đều sẽ hướng về Đào Trọng Nghĩa và Đào tể tướng. Gã khốn đó muốn kéo ta xuống nước, ha ha ha... ta sẽ cho gã hiểu, thế nào là bị kéo xuống bùn.
Tần Thanh Nguyện trợn mắt nhìn Hoàng Thái Bình. Công tử cũng điên rồi sao? Nhìn ánh mắt quyết tuyệt của chàng trai, Tần Thanh Nguyện biết, những lời đó không phải là dọa suông. Hoàng đại công tử không biết võ công, nhưng lại là người đã chế tạo toàn bộ độc dược để khống chế và hỗ trợ ám vệ. Chàng ta không có khả năng cứu sống tất cả mọi người, nhưng hoàn toàn có thừa khả năng để kéo tất cả cùng chết.
Tần Thanh Nguyện không muốn Hoàng Như Ý phải chết. Hắn cũng không muốn người nào ở nhà họ Hoàng phải chết, vì như thế sẽ khiến tiểu thư mèo nhỏ của hắn đau lòng. So với bất cứ ai của nhà họ Hoàng phải chết, Tần Thanh Nguyện cảm thấy, nếu hắn c.h.ế.t đi, thì Hoàng Như Ý sẽ ít bị ảnh hưởng nhất.
Trong đầu của Tần Thanh Nguyện nhanh chóng suy luận tìm cách đối phó. Dù sao thì, hắn cũng phải chết. Thay vì lặng lẽ tìm một chỗ rồi tự sát, Tần Thanh Nguyện nghĩ, hắn có thể nén nhịn thêm hồi lâu, đợi khi Hoàng Thái Bình trao đổi thành công rồi hắn sẽ tự sát cũng không muộn. Thế nên, Tần Thanh Nguyện quỳ xuống, cúi đầu cam chịu:
- Công tử, không cần liều mạng như thế, tiện nô chấp nhận mang thân trao đổi. Tiện nô chỉ xin công tử hai điều.
Hoàng Thái Bình ngỡ ngàng hỏi:
- Ngươi... chấp nhận sao?
- Vâng.
- Ngươi có biết cái gã Đào Trọng Nghĩa đó bệnh hoạn, đáng sợ đến thế nào không? Ngay cả số hai mươi mốt còn sa vào bẫy của gã... Hơn nữa, gã lại đang rất hận ngươi. Nếu lọt vào tay của gã... hậu quả sẽ rất thảm khốc... Ngươi vẫn chấp nhận sao? Ngươi sẽ không hối hận chứ?
- Tiện nô không hối hận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/112-chap-nhan-mang-than-trao-doi.html.]
Tần Thanh Nguyện mỉm cười. Với thân phận hiện tại, Hoàng Thái Bình hoàn toàn có đủ quyền để cưỡng bách một ám vệ làm theo lệnh. Thế mà, Hoàng phủ vẫn luôn có cách đối đãi trọng tình trọng nghĩa như vậy. Chỉ cần mấy câu hỏi lại này thôi đã đủ để cho Tần Thanh Nguyện không hề hối hận. Huống hồ chi, đổi một thân hắn để có được an toàn cho cả Nhà họ Hoàng và sinh mạng cùng sức khỏe của Hoàng Như Ý, tính thế nào thì hắn vẫn có lời.
Tần Thanh Nguyện trầm giọng, kiên định:
- Tiện nô không hối hận. Tiện nô chỉ muốn xin công tử hai điều.
- Ngươi nói đi.
- Thứ nhất, xin công tử ban cho tiện nô vài viên hủy thi diệt cốt. Thứ hai,... xin công tử đừng nói việc này cho tiểu thư biết.
Hoàng Thái Bình cau mày, nặng nề đáp lời:
- Hiện tại ta chỉ còn hai viên hủy thi diệt cốt, ta cho ngươi tất. Nhưng còn việc giấu Miu Miu thì...
Việc này chắc chắn sẽ có náo động không nhỏ, nhất là khi Đào Trọng Nghĩa sẽ cố ý rêu rao để hạ nhục Tần Thanh Nguyện. Dù Hoàng Thái Bình và cả nhà họ Hoàng có ý muốn giấu, cũng không thể đảm bảo được rằng Hoàng Như Ý sẽ không biết.
Tần Thanh Nguyện cũng hiểu rõ điều này, cho nên, điều hắn muốn giấu, không phải là việc hắn phải đổi chủ. Cung kính nhận lấy hai viên thuốc độc, Tần Thanh Nguyện khẽ khàng nói:
- Ý của tiện nô là, xin công tử đừng cho tiểu thư biết nguyên nhân, đừng nói với nàng về điều kiện trao đổi.
Hoàng Thái Bình thở dài. Lần này là lần thứ bao nhiêu tiếng thở dài vang ra trong một buổi, Hoàng Thái Bình không nhớ, nhưng chàng ta biết rõ, đây là hơi thở dài nặng nề nhất, u uất nhất và ám ảnh nhất cả đời mình.