Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 138. Thầy... sẽ tin em sao?

Cập nhật lúc: 2025-02-04 20:13:39
Lượt xem: 1

Tần Thanh Nguyện liền tức tốc chạy tới, bày ra dáng vẻ hốt hoảng và tức giận. Hắn quát to:

 

- Các em làm gì thế? Đánh nhau phải không? Đi vào làm tờ tường trình, tôi mời phụ huynh các em ngay!

 

Mấy tiếng mời phụ huynh thốt ra từ miệng của giáo viên vẫn thường có sức nặng đáng kể với học sinh. Huống chi, Hoàng Như Ý giả vẫn còn đang muốn giữ danh tiếng con ngoan trò giỏi. Thế nên, cô ta vội vã bước lên, chắn trước mặt đồng bọn, che mắt thầy giáo. Giọng của cô ta vô cùng bình tĩnh:

 

- Không có đâu thầy. Chúng em chỉ đang luyện giọng để chuẩn bị cho đội cổ vũ thôi ạ.

 

Tần Thanh Nguyện bày ra vẻ mặt nghi ngờ, hỏi lại:

 

- Thật sao?

 

Cả đám nữ sinh gật đầu lia lịa. Tần Thanh Nguyện vẫn cau mày, giả vờ quan sát một lúc rồi mới nhìn thẳng vào Hoàng Như Ý giả. Giọng của hắn nghiêm nghị:

 

- Em là lớp trưởng của lớp. Tôi tin em. Sau này, nếu trong lớp có xảy ra đánh nhau hay bắt nạt, em phải báo cho tôi ngay, có biết chưa?

 

- Vâng ạ.

 

- Bây giờ thì giải tán đi. Giờ ra về mà còn gào thét như thế, còn ra thể thống gì? Cổ vũ không phải cứ gào lên như thế là được đâu!

 

- Vâng ạ.

 

Hoàng Như Ý giả nở nụ cười miễn cưỡng, liếc mắt cho đồng bọn, dắt díu nhau rời đi. Tần Thanh Nguyện vẫn đứng nghiêm mặt cho đến khi đám nữ sinh đi khuất mới quay lại, nhìn về phái góc tường. Vừa qua lại, Tần Thanh Nguyện chạm phải ngay đôi mắt to tròn, trong veo ngập nước quen thuộc làm lòng dạ của hắn mềm nhũn như bánh đa gặp mưa. Miu Miu thì bị thầy giáo nhìn trúng, giật mình, sợ hãi gục đầu xuống, thu người lại.

 

Tần Thanh Nguyện bước tới bên cạnh cô bé, ngồi xuống, nhẹ giọng thì thào:

 

- Thì ra tên của em là Hoàng Như Ý...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/138-thay-se-tin-em-sao.html.]

 

Miu Miu ngước lên, ngạc nhiên:

 

- Sao thầy biết? Ban nãy... thầy đã nghe rồi sao?

 

Tần Thanh Nguyện không trả lời Miu Miu mà hỏi ngược lại cô bé:

 

- Rốt cuộc mọi chuyện là thế nào? Tại sao em bị bắt nạt mà không báo với thầy cô và bố mẹ?

 

Miu Miu ngần ngại nhìn người thầy giáo trước mặt. Có vẻ như cô bé chưa dám tin tưởng, nên không muốn bộc lộ suy nghĩ. Tần Thanh Nguyện cũng không biết phải làm thế nào. Hắn vốn không giỏi ăn nói, lại càng không giỏi an ủi và thuyết phục người khác. Trước sự nghi ngại của Hoàng Như Ý, Tần Thanh Nguyện chỉ có thể vụng về lên tiếng:

 

- Nếu em không muốn nói thì thôi. Tôi sẽ không ép em. Nhưng nếu em có chuyện gì khó khăn, hoặc là em bị ai bắt nạt, em đều có thể báo với tôi...

 

- Thầy... sẽ tin em sao?

 

Miu Miu lí nhí lên tiếng khiến Tần Thanh Nguyện mừng rỡ. Nhưng rồi hắn lại cau mày, khó chịu. Nói thế có nghĩa là, trước kia Miu Miu cũng đã từng báo lại sự việc, nhưng không có ai tin tưởng lời của cô bé sao?

 

Tần Thanh Nguyện cất giọng nghiêm nghị:

 

- Dĩ nhiên là tôi tin em.

 

Miu Miu vẫn lí nhí:

 

- Trước kia cũng có nhiều người nói như vậy... Nhưng nếu là chuyện có liên quan tới cô ấy, thì mọi người đều tin cô ấy. Không ai tin em...

 

Tần Thanh Nguyện cảm thấy trong lòng nhói đau. Tiểu thư mèo con của hắn bị uất ức như thế sao. Cô đã phải chịu đựng những uất ức này bao lâu rồi. Tần Thanh Nguyện bỗng thấy giận bản thân, tai sao hắn lại không chịu nhận nhiệm vụ ngay, còn nấn ná ăn cơm, tắm rửa làm gì, để chậm trễ không kịp tới bảo vệ tiểu thư.

 

Bỗng chốc Tần Thanh Nguyện quên béng đi mất hắn đẽ từng u uất tự thề với lòng sẽ không dính dáng gì tới tình cảm, càng không dính dáng gì tới quá khứ đau thương ở thế giới nhiệm vụ trước kia.

Loading...