Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 142. Hẹn dịp chi bằng đúng dịp

Cập nhật lúc: 2025-02-04 20:27:36
Lượt xem: 1

Tần Thanh Nguyện vẫn nghiêm mặt, những ngón tay siết càng chặt. Hắn ghìm giọng:

 

- Thầy Nghĩa, thật ngại quá. Thứ nhất, thầy không nên gọi em tôi là nó, con bé tên là Như Ý, cái tên rất đẹp mà. Thứ hai, em tôi không có hứng thú thi học sinh giỏi, tôi cũng không muốn ép. Tôi chỉ cần thầy giúp cho em tôi lấy lại căn bản các môn tự nhiên là được rồi.

 

Đào Trọng Nghĩa vừa bực vừa tức, trừng mắt nhìn gã đàn ông lôi thôi lếch thếch mặc bộ đồ thể d.ục nhàu nát trông cứ như một tên côn đồ du thủ du thực từ đâu phóng ra, ngăn cản con đường làm giàu của mình. Theo như diễn biến của cốt truyện mà Đào Trọng Nghĩa biết được, hơn hai tiếng nữa, sẽ có một đại gia trong ngành hóa mỹ phẩm từ nước ngoài về nước. Để chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ tình cờ với vị đại gia kia, Đào Trọng Nghĩa đã tốn không ít công sức, thời gian và tiền bạc để tìm hiểu sở thích của đối phương. Nhưng lúc này chỉ còn khoảng hai tiếng đồng hồ nữa, anh ta phải nhanh chóng ra sân bay, nếu không thì, vị đại gia kia trở về biệt thự rồi, anh ta sẽ vuột mất cơ hội hiếm có khó tìm này. Tuy nhiên, muốn đến sân bay kịp giờ, Đào Trọng Nghĩa phải thoát khỏi gọng kìm của Tần Thanh Nguyện trước đã.

 

Thế nên, Đào Trọng Nghĩa thỏa hiệp, tìm cách thoát thân trước đã. Anh ta mỉm cười một nụ tiêu chuẩn, cất giọng nhẹ nhàng:

 

- Được rồi. Là do tôi đang có việc gấp, nên không chú ý. Anh cứ cho tôi một cuộc hẹn, tôi thu xếp xong công việc sẽ đến gặp anh và em gái để kèm cho cô bé.

 

Tần Thanh Nguyện cau mày. Tay vẫn níu giữ không buông, hắn cất giọng trầm thấp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/142-hen-dip-chi-bang-dung-dip.html.]

 

- Hẹn dịp chi bằng đúng dịp. Vừa hay tôi đang rảnh rỗi, thầy có việc gì, tôi sẽ đưa thầy đi? Đợi thầy làm xong việc rồi, tôi sẽ chở thầy đến dạy kèm cho em tôi luôn. Dù sao thì lúc này em tôi cũng còn cần phải ăn cơm, nghỉ ngơi. Xe thầy để ở bãi sau đúng không? Thầy vào giải quyết đi, tôi ra xe chờ thầy.

 

Nói rồi, không để cho Đào Trọng Nghĩa kịp phản ứng, Tần Thanh Nguyện quày quả đi ra bãi giữ xe phía sau khuôn viên trường. Theo trí nhớ của nhân vật này, thì mỗi ngày, Đào Trọng Nghĩa đều tự lái xe hơi đến trường, gởi ở bãi sau, nơi có mái che và cổng sắt kiên cố. Tần Thanh Nguyện đi thẳng đến bãi giữ xe, đứng chờ ngay trước cổng rào.

 

Lát sau, Đào Trọng Nghĩa lững thững đi ra. Nhìn thấy Tần Thanh Nguyện, đôi mày của anh ta cau lại, nhưng cũng không còn cách nào khác. Tần Thanh Nguyện một khi đã phát huy kỹ năng đeo bám thì ngay cả hiệp khách giang hồ còn không thể lẩn tránh, huống chi một thầy giáo mỗi ngày đều phải đến trường đúng giờ.

 

Đào Trọng Nghĩa cũng không ngại có người lái xe giúp. Dù sao thì anh ta cũng đang định nghỉ ngơi một chút để có được tinh thần tốt nhất đi gặp đại gia. Thay vì phải thuê một tài xế tạm thời, Đào Trọng Nghĩa cảm thấy, để Tần Thanh Nguyện lái xe cho anh ta cũng không tệ. Ít ra thì anh ta nắm vững lý lịch của Tần Thanh Nguyện. Hơn nữa, nhìn bộ dáng luộm thuộm của Tần Thanh Nguyện, vừa khéo có thể làm đòn bẩy để nâng lên khí chất anh tuấn ngời ngời của anh ta.

 

Thế nên, Đào Trọng Nghĩa không chần chừ nữa, ném chìa khóa cho Tần Thanh Nguyện rồi bước đến ngồi vào ghế sau. Trong lúc Tần Thanh Nguyện đang khởi động xe, Đào Trọng Nghĩa khép hờ mắt, nói như ra lệnh:

 

- Lái xe đến sân bay Tân Sơn Nhất trước sáu giờ rưỡi. Nếu anh có thể đưa tôi đến đúng giờ, công việc thuận lợi, tôi sẽ suy nghĩ việc kèm cho em gái của anh.

Loading...