Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 146. Ý tưởng táo bạo
Cập nhật lúc: 2025-02-04 20:39:46
Lượt xem: 4
Dù sau khi Tần Thanh Nguyện xét nghiệm ADN xong, được trở về bên cạnh bố mẹ ruột, thì người anh không chút m.á.u mủ ruột rà kia cũng không xuất hiện nữa. Anh ta và bố mẹ của anh ta rất tế nhị và cao thượng, không muốn xen vào cuộc sống của Tần Thanh Nguyện, tránh để hắn bị tư ti mặc cảm. Nhưng chính điều đó đã khiến anh ta trở thành một tượng đài bất diệt trong lòng bố mẹ ruột của Tần Thanh Nguyện. Bất cứ hành động, cử chỉ, lời nói, biểu hiện nào của Tần Thanh Nguyện cũng đều được bố mẹ ruột của hắn chê trách và uốn nắn, với hình mẫu đưa ra là “anh Bình của con” trước kia...
Nhưng Tần Thanh Nguyện có cố gắng chỉnh sửa, thay đổi và bắt chước thế nào đi nữa thì cũng không thể nào làm cho bố mẹ của hắn hài lòng. Vũng bùn lầy lội dù có thể phản chiếu được mây trời, thì vĩnh viễn cũng không thể nào so được với mây trời chứ đừng nói là có thể hóa thân thành mây. Cò, vạc thì mãi mãi không thể so được với hạc, huống chi, Tần Thanh Nguyện cũng không phải là cò hay vạc. Hắn là một con sói hoang, đầy tự ti nhưng lại nhiều kiêu hãnh, khao khát tình thương mà lại sợ phải rời bỏ sự cô độc. Cứ như thế, Tần Thanh Nguyện cứ từng chút một, mài mòn sự kiên nhẫn của bố mẹ hắn, và của cả chính hắn.
Cho đến một ngày kia, khi Tần Thanh Nguyện gặp lại kẻ thù cũ mà nổi điên xông tới đánh người và bỏ chạy, thì bố mẹ của Tần Thanh Nguyện đã hoàn toàn thất vọng về đứa con trai bất trị. Người bị đánh lại còn là con của một nhà giàu có vừa chuyển tới không lâu. Bố mẹ của Tần Thanh Nguyện lại càng thêm chán ghét hắn nhiều hơn. Sau khi bảo lãnh cho Tần Thanh Nguyện ra khỏi trại tạm giam, họ mua cho hắn một căn hộ chung cư sang trọng nhưng ở cách xa khi biệt thự của họ. Mắt không thấy, tâm sẽ không phiền, thể diện cũng sẽ không bị mất.
Tần Thanh Nguyện đã bán lại căn hộ chung cư đó ngay sau khi tiễn bố mẹ rời khỏi. Kể từ hôm ấy, hắn trở lại là thằng côn đồ Tần Thanh Nguyện, sống lang thang ăn bờ ngủ bụi. Cho tới khi, mẹ nuôi của Tần Thanh Nguyện phạm tội mưu sát bất thành, Tần Thanh Nguyện chỉ có thể trơ mắt mà nhìn. Cho đến khi, mẹ nuôi của Tần Thanh Nguyện cần tiền trị bệnh, Tần Thanh Nguyện cũng chỉ trắng tay bất lực. Cho đến khi Tần Thanh Nguyện muối mặt quay lại tìm bố mẹ ruột để nhờ giúp đỡ thì nhìn thấy cảnh đoàn viên ấm áp của gia đình họ khi không có hắn. Tần Thanh Nguyện không dám xuất hiện trong căn biệt thự đó. Hắn lên mạng tìm việc có lương cao. Và rồi, Tần Thanh Nguyện nhìn thấy thông tin tuyển dụng của công ty Mê Hoặc Nhân Tâm. Và rồi, Tần Thanh Nguyện ký giấy bán thân, à nhầm, ký hợp đồng làm việc,...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/146-y-tuong-tao-bao.html.]
Dòng hồi tưởng của Tần Thanh Nguyện bị gián đoạn vì Đào Trọng Nghĩa đã ăn xong bữa cơm, bước ra mở cửa xe. Tần Thanh Nguyện nhanh chóng hồi thần, ngoan ngoãn làm tài xế, lái xe chở Đào Trọng Nghĩa đến địa chỉ nhà của cô học trò đang cần gia sư kèm cặp. Trong lúc chiếc xe lăn bánh, trong đầu của Tần Thanh Nguyện cũng xoay chuyển gần như tuần hoàn rất nhiều suy nghĩ.
Lúc biết được hoàn cảnh của nhân vật trong cốt truyện này giống hệt với bản thân của mình trong thực tế, Tần Thanh Nguyện vừa sợ vừa mừng.
Sợ, vì hắn thật lòng không bao giờ muốn nhớ đến tình cảnh cũ của bản thân trong quá khứ mà giờ đây lại vẫn phải tiếp nhận một cốt truyện giống đời thực đến mức tinh thần hốt hoảng như thế.
Mừng, vì Tần Thanh Nguyện biết đây chỉ là một cốt truyện. Không chỉ vậy, bỗng nhiên Tần Thanh Nguyện nảy ra một ý tưởng táo bạo. Nếu đây chỉ là một cốt truyện, vậy thì, hắn có thể xoay chuyển tình thế bằng cách thay đổi quyết định của bản thân, đúng không?
Hơn nữa, số phận của nam phụ trong câu chuyện này thật ra chỉ giống với cuộc đời của Tần Thanh Nguyện ở nửa phần đầu cho tới khi hắn bán căn hộ chung cư mà thôi. Bởi vì, trong thực tế, Tần Thanh Nguyện không có may mắn được trở thành giáo viên mà phải biến thành tiện nô, à nhầm, thành nhân viên cho công ty Mê Hoặc Nhân Tâm. Mà trong thế giới của câu chuyện này, ở thế kỷ thứ hai mươi mốt, việc có thể xuyên vào một quyển truyện, xuyên đến thời không khác, chỉ là chuyện tưởng tượng do những tác giả mộng mơ viết ra mà thôi.