Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 172. Cảm xúc của hắn đang rất hỗn loạn
Cập nhật lúc: 2025-02-05 09:04:36
Lượt xem: 1
Tiền giúp cún to mua được nhiều thức ăn ngon lành và bổ dưỡng cho mèo con. Hắn không biết nấu ăn, nhưng có tiền, cún to có thể đưa mèo con đi ăn ở nhà hàng sang trọng, thậm chí, thuê đầu bếp nấu riêng theo ngày để mèo con bồi dưỡng thân thể. Có tiền, Tần Thanh Nguyện còn có thể thuê những người tài giỏi thật sự đến làm gia sư cho Hoàng Như Ý. Mỗi môn học là một giáo viên kèm riêng. Ngoài ra còn có âm nhạc, mỹ thuật, khiêu vũ,... và cả võ thuật cùng cách cư xử có phong thái quý tộc,…
Tất cả những phương diện của Hoàng Như Ý đều được Tần Thanh Nguyện hỗ trợ tận tình để trang bị cho cuộc sống sau này của cô thật vững vàng và tươi sáng.
Tuy nhiên, mặc dù mọi mặt của cuộc sống đã được Tần Thanh Nguyện chăm chút kỹ lưỡng như thế, Hoàng Như Ý vẫn cảm thấy không mấy vui vẻ. Mặc dù, sự tiến bộ của bản thân về nhiều mặt khiến cô rất mừng rỡ. Việc vui chơi giải trí và tự do của cô cũng được Tần Thanh Nguyện quan tâm kỹ lưỡng. Mỗi ngày, cô chỉ việc dành ra khoảng thời gian theo quy định để rèn luyện theo thời gian biểu đã định ra, tổng thời lượng khoảng năm giờ đồng hồ, còn lại, cô có quyền thoải mái làm gì tùy thích.
Tần Thanh Nguyện chưa bao giờ ngăn cản hay can thiệp vào quyết định của Hoàng Như Ý. Thậm chí, hắn còn âm thầm hỗ trợ cho cô làm những điều mà cô thích, dù có khi đó chỉ là những ý định bất chợt, những thử nghiệm lạ đời. Miễn là việc đó không phạm pháp, không ảnh hưởng xấu đến Hoàng Như Ý, thì Tần Thanh Nguyện đều có thể lặng lẽ vung tiền ra giúp cô đạt thành ý nguyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/172-cam-xuc-cua-han-dang-rat-hon-loan.html.]
Ấy thế mà, Hoàng Như Ý vẫn không vui. Bởi vì, cô sống càng thoải mái, tự tin bao nhiêu, thì Tần Thanh Nguyện lại càng lúc càng trầm mặc và tự ti bấy nhiêu. Hắn vẫn cười, thậm chí là cười rất nhiều, nhưng mắt của Hoàng Như Ý nhìn ra được, những quầng sáng sẫm màu bao quanh hắn vẫn chưa từng tươi lên hơn được, chưa từng mờ nhạt đi, thậm chí, chúng lại còn càng lúc càng sẫm màu hơn và có xu hướng lan rộng ra.
Cho đến một lần, Hoàng Như Ý tình cờ chứng kiến được cái cảnh Tần Thanh Nguyện chấp nhận chịu nhục để có được tiền. Nhìn hắn bị người ta mỉa mai xỉa xói mà chỉ cười hề hề nịnh nọt, Hoàng Như Ý đã tức đến phát ách. Vốn là Hoàng Như Ý định nhào ra, nhưng quầng sáng sẫm màu quanh thân Tần Thanh Nguyện đã rực lên, ngăn bước chân của cô lại.
Những mảng màu đỏ bầm của tức giận, vàng đục của uất ức, chàm đậm của đau đớn, tím thẫm của bi thương... lại lập lòe sáng lên và lan ra, và còn xuất hiện thêm nhiều mảng màu u ám khác nữa đã giúp Hoàng Như Ý nhìn ra tâm trạng của Tần Thanh Nguyện đang rất sa sút và cảm xúc của hắn đang rất hỗn loạn. Hoàng Như Ý mím môi nén khóc, hiểu ra rằng, Tần Thanh Nguyện cũng đang dồn nén bản thân rất mãnh liệt, chỉ vì muốn có tiền. Đồng thời, Hoàng Như Ý vừa tò mò vừa lo lắng vừa tức giận, không biết vì sao Tần Thanh Nguyện lại cần tiền đến bất chấp cả danh dự, tự trọng và nhân phẩm của bản thân như vậy.
Thế nên, Hoàng Như Ý dằn lòng ép dạ, đứng yên lặng rưng rưng nhìn Tần Thanh Nguyện mở miệng kêu “gâu, gâu, gâu” theo yêu cầu của lũ người kia, nhìn Tần Thanh Nguyện bị đập tiền vào mặt vẫn thản nhiên cười, nhìn Tần Thanh Nguyện khom lưng rồi quỳ bò nhặt từng tờ tiền rơi rụng dưới đất,...
Nước mắt làm mờ đi tầm nhìn của Hoàng Như Ý, khiến cô chỉ thấy những mảng màu cảm xúc của Tần Thanh Nguyện đang trộn lẫn vào nhau, và dần hóa thành màu đen nhánh. Hoàng Như Ý biết, đó là màu đen của sự c.h.ế.t lặng trong tâm khảm. Vì vậy, Hoàng Như Ý càng không dám xuất hiện trước mặt Tần Thanh Nguyện vào lúc ấy. Cô biết, màu đen kia có thể nuốt chửng Tần Thanh Nguyện bất cứ lúc nào, thậm chí, nó còn có thể lây lan sang cho những người xung quanh. Bỗng nhiên Hoàng Như Ý cảm thấy sợ hãi.