Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 182. Thiên thời, địa lợi, nhân hòa

Cập nhật lúc: 2025-02-05 09:29:51
Lượt xem: 1

Cô cúi xuống hôn lung tung trên cổ của hắn, lưu lại những sự ướt át ấm nóng theo cánh môi hắn, thử mở ra từng cúc áo ngủ của hắn. Nhưng động tác của Hoàng Như Ý lúc này vô cùng hoảng loạn không có sức lực lại không có một chút tác dụng.

 

Hoàng Như Ý hơi hơi nâng người ngồi dậy, một đôi mắt ủy khuất và vội vàng nhìn Tần Thanh Nguyện. Giọng của cô vang lê, vừa nghẹn ngào vừa nũng nịu:

 

- Cúc áo của anh khó mở quá! Em không mở được... Giúp em cởi bỏ quần áo của anh đi...

 

Ánh mắt và ngữ điệu cầu khẩn của Hoàng Như Ý từ trước đến nay vẫn là vũ khí có sức sát thương cực mạnh đối với Tần Thanh Nguyện. Lúc này, cộng thêm tác dụng của thuốc, Tần Thanh Nguyện càng căn bản không có sức cự tuyệt. Tần Thanh Nguyện đưa mắt nhìn Hoàng Như Ý chăm chú không chớp khiến gương mặt của cô chậm rãi đỏ bừng. Hoàng Như Ý vừa xấu hổ vừa phấn khích lại vừa mong chờ.

 

Trước ánh nhìn nóng bỏng của Hoàng Như Ý, bàn tay của Tần Thanh Nguyện cứ chần chừ không dám có thêm bất cứ hành động gì. Lí trí và cả tâm hồn đang bị ám ảnh nặng nề của hắn vẫn chưa thể cho phép cơ thể chủ động để lộ ra phần da thịt vốn luôn được che chắn. Nhất là việc để lộ da thịt này lại còn diễn ra trước ánh mắt chứng kiến của tiểu thư mèo nhỏ.

 

Hai chữ “kinh tởm” vang ra từ cái miệng bé xinh của Hoàng Như Ý trong căn tin của công ty trước đó đã khiến Tần Thanh Nguyện bị tổn thương rất sâu sắc. Mặc dù lúc này thân thể đang bị trúng thuốc, nhưng Tần Thanh Nguyện vẫn run rẩy cố gắng chống cự. Hắn không muốn lại bị Hoàng Như ý xem là một thứ “kinh tởm” nữa. Nhưng mà… nếu hắn không làm theo lời của Hoàng Như Ý, thì có thể cô sẽ không vui, sẽ khóc. Và ngọn lửa vô hình nhưng nóng rực đang thiêu đốt thân thể của hắn thì lại càng lúc càng bùng cháy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/182-thien-thoi-dia-loi-nhan-hoa.html.]

 

Trong lúc Tần Thanh Nguyện đang hổn hển thở dốc trong cuộc đấu tranh nội tâm vô cùng quyết liệt thì Hoàng Như Ý đã không còn có thể kiên nhẫn được nữa. Hắn đã không chịu cởi, vậy thì cô cởi vậy. Ngọn lửa hừng hực trong thân thể đã khiến Hoàng Như Ý không thể nhẫn nhịn được nữa trước sự chậm chạp của Tần Thanh Nguyện.

 

Hít mạnh một hơi, Hoàng Như Ý quyết tuyệt hành động. Hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của cô, trước mặt lại là người đàn ông mà cô yêu thương và cũng thương yêu cô hết lòng; đúng lúc cả hai lại còn bị trúng thuốc. Lúc này rõ ràng là hội đủ thiên thời, địa lợi, nhân hòa rồi, cô mà còn không làm ngay nữa thì biết bao giờ mới có cơ hội đẩy ngã được cái gã sói xám vừa khỏe vừa cứng lại vừa ngốc này nữa cơ chứ?

 

Thế là, trong khi đầu còn đang suy nghĩ thì hai tay của Hoàng Như Ý đã nhanh chóng cởi sạch quần áo trước mặt của Tần Thanh Nguyện. Hành động vừa bạo dạn vừa nhanh gọn của Hoàng Như ý khiến cho hai mắt của Tần Thanh Nguyện mở to, kinh ngạc. Ánh nhìn đầy cảm xúc của hắn khiến Hoàng Như ý dù đã hạ quyết tâm cũng không thể không xấu hổ. Cô ấp úng gắt lên:

 

- Đừng… đừng có nhìn em như vậy!

 

Tần Thanh Nguyệt vội vàng hốt hoảng nhắm nghiền cả hai mắt lại. Nhưng hình ảnh vừa rồi đã đọng vào tâm trí, không thể nào ngăn cản được nữa.

 

Mặc dù đôi mắt đã nhắm nghiền, nhưng trong tâm trí của Tần Thanh Nguyện, hình ảnh của Hoàng Như Ý vẫn hiện lên nguyên vẹn. Gương mặt trắng nõn với đôi gò má ửng đỏ kiều mị như quả đào tiên vừa chín tới, chiếc cổ thiên nga ba ngấn kiều kỳ, cặp xương quai xanh quyến rũ,… Xuống một chút nữa là hai quả tuyết lê đẫy đà căng mọng, vòng eo thon gọn uyển chuyển, đôi chân thon dài đến không thể tưởng tượng, còn có loáng thoáng cảnh xuân vô hạn vì ngượng ngùng mà khép nép thoáng ẩn thoáng hiện. Tần Thanh Nguyện cảm nhận rõ ràng m.á.u nóng rần rật chảy khắp thân thể của hắn. Và ở một nơi nào đó, chú hải sâm to tướng nào đó đã bừng bừng khí thế ngóc dậy không thể nào cưỡng lại được.

Loading...