Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 186. Như mất đi lý trí

Cập nhật lúc: 2025-02-05 09:39:14
Lượt xem: 2

Một cái cấu nhẹ vào nơi nhạy cảm như một ám hiệu quyến rũ khiến Tần Thanh Nguyện càng thêm rạo rực.

 

- Có lẽ sẽ hơi đau… Em cố chịu… một chút…

 

Thanh âm của Tần Thanh Nguyện khàn khàn, vẫn không quên trấn an Hoàng Như Ý trong khi chú hải sâm to tướng của hắn nương theo chất lỏng ướt át vọt vào bên trong hang động đào nguyên vừa xa lạ lại vừa quen thuộc vô cùng kia. Ngay lập tức, hải sâm to tướng cảm nhận được sự bao bọc thít chặt đã lâu không xuất hiện. Hang động của Hoàng Như Ý đang chào đón chú hải sâm quay về tổ cũ. Vỏ kiếm hân hoan ôm chầm lấy thanh bảo kiếm sau bao tháng ngày xa cách.

 

Tần Thanh Nguyện như điên như dại. Hắn muốn bất chấp tất cả mà đ.â.m thẳng thanh kiếm vào lút cán, muốn đẩy toàn bộ hải sâm hang động. Nhưng Tần Thanh Nguyện vẫn còn sợ. Hắn thấp giọng khàn khàn hỏi nhỏ:

 

- Miu Miu… có đau không?

 

- Không… không đau… Anh cứ tiến vào đi…

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/186-nhu-mat-di-ly-tri.html.]

Hoàng Như Ý hổn hển trả lời trong hơi thở dồn dập. Sao cô lại có thể không đau cho được cơ chứ. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên của cơ thể này. Nhụy hoa của cô vốn còn chật hẹp hơn người bình thường, mặc dù thân thể mẫn cảm, nhưng lần đầu tiên vẫn không thoải mái, huống chi hải sâm của Tần Thanh Nguyện vừa thô vừa to, so với mấy ngón tay mới vừa rồi, không biết còn thô hơn bao nhiêu lần, nhưng đau dài không bằng đau ngắn, cô cũng không muốn hắn tiếp tục nhẫn nại, vẫn nên trực tiếp tiến vào thì tốt hơn.

 

Tần Thanh Nguyện cúi xuống, dịu dàng hôn lên cánh môi cô, muốn phân tán sự chú ý của cô, dưới thân cũng không thể khắc chế nữa mà dùng sức đ.â.m một phát, trực tiếp chọc thủng tầng lá mỏng kia. Hoàng Như Ý kêu lên một tiếng thảm thiết:

 

- A… đau…

 

Đau, thật sự đau quá, một vật lớn như vậy trực tiếp đ.â.m vào nơi mềm mại nhất trong thân thể cô, hắn còn không ngừng đẩy mạnh về phía trước, cánh môi vô lực đang hôn nhau chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn. Tần Thanh Nguyện nghe được tiếng kêu đau đớn của Hoàng Như Ý, trong lòng thoáng run rẩy, nhưng thân thể của hắn đã không thể nào dừng lại được. Loại cảm giác khó có thể miêu tả này khiến hắn như mất đi lý trí, hắn đ.â.m thẳng về phía trước, d.ục vọng không thể kiềm chế đỉnh nhập vào chỗ sâu nhất trong người cô. Liên tục. Mạnh mẽ. Dồn dập.

 

Một lúc sau, Tần Thanh Nguyện động mạnh thân dưới, đưa hài sâm vào thật sâu thật mạnh đến chỗ yếu ớt mẫn cảm nhất trong cơ thể Hoàng Như Ý. Vòng eo thon nhỏ của Hoàng Như Ý không tự chủ được mà ưỡn cong lên, toàn thân của cô cứng đờ vài giây, rồi sau đó lại rơi vào rùng mình cuồng dã, co giật không thể khắc chế. Cơn đau vừa mới bị xé rách kia thần kỳ tan đi từng chút một như có kỳ tích, chỉ còn lại khoái cảm khi cao trào khiến cô lạc lối.

 

Tần Thanh Nguyện lẳng lặng mà hưởng thụ khoái cảm khi cái miệng tận cùng hang động thâm sâu của Hoàng Như Ý đang co rút không ngừng như đang dùng sức l.i.ế.m mút hắn. Mặc dù lúc này hắn vô cùng muốn hung hăng lộng hành ngang ngược trong hang động chặt chẽ ấm áp kia, nhưng hắn vẫn cố gắng chịu đựng để Hoàng Như Ý có thể từ từ thích ứng với hắn. Một tiếng kêu “đau” sau khi vừa mới phá thân ban nãy của cô vẫn khiến hắn không thể không chú ý.

 

Sau khi trải qua cao trào, Hoàng Như Ý cảm thấy một đợt ngứa ngáy khó chịu khi Tần Thanh Nguyện lại tạm ngừng động tác. Hoàng Như Ý vứt đi ngượng ngùng, chủ động hôn lên đôi môi vừa mới bị cô tránh ra kia, cái lưỡi hồng phấn l.i.ế.m láp hình dáng cánh môi của Tần Thanh Nguyện.

Loading...