Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 197. Thần lực đã cạn kiệt
Cập nhật lúc: 2025-02-05 10:17:00
Lượt xem: 0
Tần Thanh Nguyện thở hắt một hơi rồi nằm xuống, để mặc cho thân thể chịu tầng tầng lớp lớp thương tổn. Xem ra, hắn vẫn phải làm theo kế hoạch đầu tiên, nhanh chóng rời khỏi thế giới này.
Tuy nhiên, nam chính lại không để cho Tần Thanh Nguyện được như ý nguyện.
Chàng ta vẽ một đạo bùa chú rồi phất tay, hút lấy thần lực của Tần Thanh Nguyện vào đó. Hoàng Như Ý nhìn những hình vẽ loằng ngoằng kia mà giật hết cả mình. Đó là ấn chú tiện nô. Nam chính muốn biến thần thú thành tiện nô của gã. Đây đúng là một cách rất nham hiểm. Như thế, thần thú sẽ phải chịu sự khống chế và sai khiến của gã, dù có bị tra tấn hay đối xử tệ bạc thế nào cũng một dạ trung thành.
Trước ánh mắt kinh hoảng của Hoàng Như Ý, thần lực của sói to cứ cuồn cuộn không ngừng chảy tràn vào ấn chú tiện nô trên tay của chàng trai trên chiến xa. Tần Thanh Nguyện cũng dựa vào hiểu biết của thần thú trong cốt truyện mà nhận ra ý đồ của nguyên nam chính. Sói to cười khẩy. Nguyên nam chính muốn biến thần thú thành tiện nô cho gã hay sao? Đúng là không biết tự lượng sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/197-than-luc-da-can-kiet.html.]
Tần Thanh Nguyện vốn muốn tung hết thần lực vào ấn chú nọ, để cái gã chồn nhỏ bé kia bị phản phệ, nổ tung cho bõ ghét. Nhưng lý trí của hắn vẫn còn kịp nhớ, gã chồn đang ảo tưởng sức mạnh ấy chính là nguyên nam chính trong cốt truyện. Nếu gã ta mà chết, cốt truyện này chắc chắn sẽ loạn, và bé mèo con của hắn cũng sẽ bị ảnh hưởng. Ngoài ra, Tần Thanh Nguyện vẫn còn nhớ rõ, mèo con đã từng yêu cầu hắn, không được dùng thần lực đả thương gã chồn kia. Thôi vậy, dù sao cũng phải chết, Tần Thanh Nguyện thở dài trong lòng. Hắn vẫn nên dồn hết sức lực cuối cùng để giúp bé mèo của hắn.
Thế là, Tần Thanh Nguyện thi triển pháp thuật có sẵn trong đầu, chuyển hướng linh khí, tập trung toàn bộ thần lực của hắn, tách khỏi ấn chú tiện nô kia mà truyền hết sang cho Hoàng Như Ý. Đột ngột nhận được một nguồn sức mạnh khổng lồ, Hoàng Như Ý ngao lên một tiếng đầy thỏa mãn. Ngược lại, Tần Thanh Nguyện rũ xuống như tàu lá héo. Thần lực đã cạn kiệt, thần thú không còn sức chống đỡ để chịu đựng những vết thương trải dài trên khắp cơ thể. Hắn ngước mắt một lần cuối, nhìn Hoàng Như Ý một cái rồi chìm vào hôn mê.
Trong giấc mơ vật vã. Tần Thanh Nguyện thấy lại tình cảnh của nhân vật thần thú trong cốt truyện nguyên bản. Hàng trăm lần bị nữ chính từ chối tình cảm, phũ phàng xua đuổi, nặng lời nhiếc móc, thần thú vẫn chưa từng nản chí. Một lần bị nữ chính dùng mỹ nhân kế quyến rũ, thần thú vừa sung sướng nếm trải hương vị tuyệt vời của trái cấm, vừa áy náy day dứt khi chứng kiến sự khổ đau của nữ chính.
Thế nên, cứ cách vài ngày là thần thú lại đến thăm nữ chính, và lại khổ sở tột cùng khi chứng kiến cảnh nàng bị bạo hành vì thói ghen tuông của nam chính. Vậy là, thần thú dùng cách ngốc nhất trong những cách ngốc nhất, bảo vệ nữ chính bằng cách chứng tỏ cho nam chính thấy rằng, nữ chính là vợ của thần thú. Và việc giao hoan kia, thật ra còn có một mục đích khác, đó là thần thú muốn truyền một phần thần lực sang cho nữ chính, để cường thân hộ thể cho nàng ta.
Cho đến cuối cùng, sở dĩ thần lực của thần thú bị kiệt quệ, không chỉ vì che chở cho đứa con gái nhỏ bé trong bụng nữ chính, mà còn vì thần lực của hắn vốn đã hao tổn rất nhiều qua những lần âm thầm truyền cho nữ chính trước kia.