Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 225. Quằn quại trong vô vọng
Cập nhật lúc: 2025-02-05 16:19:37
Lượt xem: 0
Tần Thanh Nguyện ho sặc sụa, hắn dùng tiếng ho để che lấp tiếng khóc. Trong lòng Tần Thanh Nguyện có một ý nghĩ vô cùng mạnh mẽ, mà dù hắn có muốn trốn tránh cũng không được. Có lẽ là,... không, chắc chắn là, sau khi nhìn thấy bộ dáng của hắn trong hai kiếp nghiệt duyên kia, trong lòng của bé mèo cũng đã xem hắn là vô cùng hèn hạ, ti tiện. Và lúc này đây, cô đang muốn hắn phải phơi bày ra hết sự nhơ nhớp, hạ tiện để cô chứng kiến tận mắt, để hắn không còn một chút tự trọng nào, không còn mặt mũi nào mà tồn tại trước mặt cô, trong đời cô và cả trong lòng của cô nữa... đúng không?
Tần Thanh Nguyện tự hỏi, và tự trả lời bản thân bằng nhiều câu khẳng định. Đau đến c.h.ế.t lặng, khổ đến c.h.ế.t lặng, nhục đến c.h.ế.t lặng. Tần Thanh Nguyện không muốn sống nữa. Hắn đưa lưỡi vào giữa hai kẽ răng, quyết tuyệt cắn xuống. Máu tươi tứa ra, Tần Thanh Nguyện nghiến mạnh, tàn nhẫn cắn đứt đầu lưỡi của chính mình và đợi chờ cái c.h.ế.t tới.
Nhưng Tần Thanh Nguyện đã quên, thế giới mà hắn đang tồn tại vốn là một cốt truyện huyền huyễn. Ở nơi này, sự sống và cái c.h.ế.t vốn không theo quy luật bình thường của tự nhiên. Cộng thêm việc hiện tại hắn đang là thần thú, lại là thần thú cuối cùng của chủng tộc. Sức sống của hắn vốn đã không phải là bình thường rồi. Tiếp đến, trong miệng của Tần Thanh Nguyện lúc này đang là một loại thuốc do nữ thầy thuốc duy nhất của tộc cáo điều chế ra. Cho nên, vết thương mà Tần Thanh Nguyện cắn vào lưỡi đã nhanh chóng được lành lại. Không chỉ vậy, vài giây ngắn ngủi mà vết đứt xuất hiện trên lưỡi của Tần Thanh Nguyện đã khiến cho chất thuốc thấm vào máu, dược hiệu càng mạnh mẽ hơn.
Thế là, cơ thể của Tần Thanh Nguyện không còn nghe theo lý trí của hắn nữa.
Dù cho Tần Thanh Nguyện có cố gắng đến thế nào thì cái bộ phận của d.ục vọng kia vẫn cứ bướng bỉnh vùng lên. Hoàng Như Ý còn chưa chuẩn bị xong thì Tần Thanh Nguyện đã sẵn sàng chịu nhục rồi. Thời gian quá gấp gáp, Hoàng Như Ý không nghĩ được nhiều, chỉ cảm thấy vô cùng bối rối vì bản thân chưa thể hành động ngay lập tức. Dù làm mèo tiên đã hơn trăm năm, nhưng cơ thể hiện tại của Hoàng Như Ý vẫn còn là thiếu nữ chưa từng được khai phá. Nếu không chuẩn bị cho tốt thì không những cả cô và thần thú đều sẽ đau đớn khó chịu mà con đường chuyển sinh của bé con cũng sẽ rất trắc trở gian nan.
Hoàng Như Ý lúng túng nhìn quanh. Trong đầu của cô vẫn vang vọng đều đều những tiếng đếm của hệ thống. Chỉ còn hai mươi phút. Hoàng Như Ý bí quá hóa liều. Cô cúi xuống, áp môi vào miệng của thần thú, đưa lưỡi vào bên trong khoang miệng của hắn, cuốn lấy một lượng bột thuốc, nuốt vội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/225-quan-quai-trong-vo-vong.html.]
Một luồng nhiệt nóng như lửa rần rật chảy khắp toàn thân của cả Tần Thanh Nguyện và Hoàng Như Ý. Nóng, nóng quá, khó chịu quá,... Hoàng Như Ý cuống quít tháo bỏ những thứ quấn quanh cơ thể của cô và thần thú, vứt hết những vật ngăn cản cô có thể tiếp xúc da thịt với thần thú. Tần Thanh Nguyện bị trói chặt tứ chi, bị khống chế thần lực, bị thuốc tiên kích thích, quằn quại trong vô vọng cảm nhận lý trí bị d.ục vọng chi phối và lăng nhục đến tận cùng.
Ngoài trời mưa càng lúc càng nặng hạt. Trong hang động, những hành động của Hoàng Như Ý càng lúc càng bạo dạn để khơi dậy sự đồng thuận từ phía Tần Thanh Nguyện. Tiếng mưa rơi, tiếng sấm sét, tiếng gió thổi cũng không át được tiếng rên rỉ, tiếng nức nở, tiếng thở dốc. Là sung sướng hay là đau đớn? Là khoái lạc hay là khổ sở? Là thăng hoa hay là nhục nhã... Tần Thanh Nguyện đã không còn phân biệt nổi nữa rồi.
Thời gian trôi qua với Tần Thanh Nguyện là chậm như d.a.o cùn cắt vào thịt, dày vò tra tấn hắn. Còn đối với Hoàng Như Ý, thời gian lại lao nhanh vùn vụt.
Chỉ còn mười lăm phút.
Mười phút.
Chín phút…