Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 227. Ta cũng đã bị trúng thuốc rồi

Cập nhật lúc: 2025-02-05 16:24:37
Lượt xem: 1

Những sợi xích vừa biến mất, Tần Thanh Nguyện lập tức vùng dậy, muốn bỏ chạy. Loại thuốc mà hắn trúng phải có tác dụng quá mạnh, lý trí của Tần Thanh Nguyện đã căng ra hết mức rồi. Hắn sợ bản thân sẽ không thể chịu đựng nổi mà làm ra chuyện gì đó với bé mèo tiên. Thảm cảnh biến dạng và dập nát của nữ phụ Hoa Bách Tâm khi bị Đào Trọng Nghĩa chà đạp đến c.h.ế.t vẫn còn rất mới trong trí nhớ của Tần Thanh Nguyện. Hắn không muốn bé mèo của hắn lại phải chịu cảnh tương tự, càng không thể chấp nhận bản thân sẽ khiến nàng đau.

 

Nhưng ý định trốn chạy của Tần Thanh Nguyện đã hoàn toàn bị phá vỡ. Do cơ thể còn đang chống chọi sự giày vò của thuốc, tâm trí lại hỗn loạn hoang mang, Tần Thanh Nguyện không thể tránh khỏi những sợi xích lại vung ra từ vuốt mèo nhỏ nhắn.

 

Hoàng Như Ý nhăn mặt, vừa sợ vừa tức. Gã sói ngốc này không biết hắn đang bị trúng thuốc cực mạnh à, lại còn bỏ chạy? Với dáng vẻ của hắn hiện tại, không có một con cái nào dám đến gần hắn để giúp hắn giải thuốc đâu. Cho dù là có, Hoàng Như Ý cũng không cho phép. Đối tượng giải thuốc cho hắn, phải là cô, chỉ có cô mà thôi.

 

Tần Thanh Nguyện bị trói trở lại như cũ, tuyệt vọng nhắm mắt. Sao hắn lại có thể quên được, rằng bản thân vốn chỉ là cá nằm trên thớt, mặc kẻ khác chơi đùa?

 

Những sợi xích thít chặt cổ tay và cổ chân gợi cho Tần Thanh Nguyện nhớ lại một chuyện xưa mà vô cùng hốt hoảng. Năm xưa, hắn cũng bị trói như thế này. Khi ấy, cô gái nhỏ sau khi hưởng dụng hắn đã bỏ đi mất dạng, khó khăn lắm hắn mới có thể gặp lại được cô thì cô đã quên mất hắn. Bây giờ, có phải cô cũng sẽ xem hắn như một món đồ, như một thứ hỗ trợ cho cô đạt được khoái cảm, sau đó, cô sẽ lại vứt bỏ hắn hay không? Tần Thanh Nguyện rất sợ bị Hoàng Như Ý lăng nhục. Nhưng hắn càng sợ hơn là sau khi bị lăng nhục, hắn lại không thể nhìn cô nữa.

 

Hoàng Như Ý phủ bàn tay nhỏ nhắn lên đôi mắt nhắm nghiền của Tần Thanh Nguyện. Xúc cảm mềm mại, mát rượi ấy khiến đôi mày của Tần Thanh Nguyện càng cau chặt, d.ục vọng của hắn lại vùng lên rồi. Hoàng Như Ý đưa ngón tay thon, vuốt nhẹ đôi mày đen dài đang nhíu lại của Tần Thanh Nguyện, thuận đà vuốt xuống gò má của hắn, di chuyển đến cái miệng đang mím chặt của hắn, mơn trớn cánh môi đang cố gắng nhẫn nhịn của hắn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/227-ta-cung-da-bi-trung-thuoc-roi.html.]

Giọng mềm nhẹ của mèo con vang lên:

 

- Khó chịu lắm, đúng không? Thuốc này nếu không được giải sẽ hành hạ, tra tấn rất khủng khiếp…

 

Tần Thanh Nguyện nghiến chặt răng. Hành hạ tra tấn thế nào hắn cũng có thể chịu được. Chất thuốc này tuy lợi hại, nhưng cũng không khác mấy so với những thứ thuốc mà hắn đã từng phải uống, từng bị tiêm.

 

Hoàng Như Ý bĩu môi, quyết định ra đòn sát thủ:

 

- Ta cũng đã bị trúng thuốc rồi.

 

Tần Thanh Nguyện cứng đờ thân hình, hai mắt bừng mở. Hắn nhớ lại, ban nãy, hình như Hoàng Như Ý đã đưa lưỡi cuốn phải một ít thuốc trong miệng của hắn. Hô hấp của Tần Thanh Nguyện dần trở nên dồn dập. Sự tra tấn hành hạ của thuốc, hắn đang phải dùng hết toàn bộ sức lực và lý trí mới có thể chịu nổi, bé mèo nhỏ nhắn xinh xắn như thế, nàng sao có thể chịu được dược hiệu của thuốc?

 

Hoàng Như Ý nhìn nét mặt của Tần Thanh Nguyện, biết là cách làm này đã thành công. Thần thú có thể mặc kệ bản thân hắn bị trúng thuốc, nhưng tuyệt đối sẽ không bỏ mặc mèo tiên bị thuốc giày vò. Cô hít mũi, cảm động, xót xa và thầm cảm thấy may mắn khi ban nãy không nghe theo gợi ý của hệ thống, nếu không, cô đã vô tình làm tổn thương một gã sói ngốc hết lòng hết dạ vì cô như thế.

Loading...