Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 239. Vẫn không thể buông tha cho ta sao?
Cập nhật lúc: 2025-02-05 17:38:44
Lượt xem: 0
Tộc trưởng tộc mèo được sắp xếp cho một khu vực riêng để nghỉ ngơi, trả lại không gian riêng tư cho đôi trẻ tâm sự. Hoàng Như Ý không có ý kiến gì về việc này, thậm chí cô còn cảm thấy hài lòng. Có những việc, Hoàng Như Ý chỉ muốn nói riêng với Tần Thanh Nguyện, không muốn ai khác chứng kiến hay xen vào. Thế nhưng, khi đối mặt với Tần Thanh Nguyện rồi, Hoàng Như Ý lại cảm thấy, dường như Tần Thanh Nguyện cũng không cho cô có cơ hội xen vào lòng hắn nữa.
Tần Thanh Nguyện đứng trước mặt Hoàng Như Ý, nhưng lại tạo cho cô cảm giác, hắn xa cô không chỉ là vạn dặm đường trường, mà còn cách cô cả vạn năm thời gian. Lúc này, Tần Thanh Nguyện đã hóa trở lại hình dáng thần thức của hắn, cũng không khác mấy với nhân dáng hôm nào, nhưng tràn trề thần lực hơn, nên cũng có vẻ uy vũ hơn. Tuy nhiên, Hoàng Như Ý không có tâm trạng nào mà ngắm dáng vẻ xuất chúng của Tần Thanh Nguyện. Vì sự lạnh nhạt toát ra từ gương mặt và cả phong thái của Tần Thanh Nguyện khiến cho Hoàng Như Ý vừa lo vừa sợ vừa tủi.
Tần Thanh Nguyện nhìn thẳng vào Hoàng Như Ý, nhẹ nhàng mà hờ hững nói:
- Ta đã chịu thua rồi, ta rút lui rồi, tiên nữ… vẫn không thể buông tha cho ta sao? Tiên nữ còn muốn ta phải làm gì nữa? Muốn ta cắt đứt gân tay gân chân, đem tấm thân tàn tật làm nam kỹ, mặc cho nàng chà đạp sao?
Tần Thanh Nguyện hỏi ba câu, câu nào cũng ngập tràn bi thương và chua xót. Hoàng Như Ý vội vàng lắc đầu:
- Không phải như vậy!
Tần Thanh Nguyện nhếch môi, nhưng nụ cười không thể nở ra nổi:
- Tiên nữ muốn ta ở trước chúng tiên và thần giới, biểu lộ dáng vẻ đê tiện, cầu hoan sao?
Hoàng Như Ý lắc đầu lia lịa:
- Không, không phải vậy!
Tần Thanh Nguyện khẽ nhăn mày, nghiêm túc suy nghĩ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/239-van-khong-the-buong-tha-cho-ta-sao.html.]
- Tiên nữ muốn ta uống thuốc kích thích d.ục vọng, dùng mấy thứ đồ - chơi của lũ người biến thái kia để trình diễn cho tất cả cùng xem sao?
Hoàng Như Ý cuống quýt xua cả hai tay:
- Không, không đúng. Chàng nghe ta nói đã...
Tần Thanh Nguyện nói nhanh như hụt hơi:
- Tiên nữ muốn ta trở thành con nghiện, thành thú cưng, thành tiện nô phục vụ tình d.ục đến c.h.ế.t trên giường của ngài sao?
Tần Thanh Nguyện càng nói càng quá đáng. Hoàng Như Ý không thể bình tĩnh được nữa. Bé mèo tiên giậm chân, quát lớn:
- Không phải! Chàng nghe ta nói một chút có được không?
Sói to cười gằn, nghiêm giọng:
- Ta đã nghe tiên nữ nói suốt bao nhiêu năm nay rồi. Ngài vẫn luôn nói, ngài không yêu ta, ngài không có một chút tình cảm dư thừa nào cho ta, ngài nói ta buông tay đi, ngài bảo ta rút lui đi... Đã nhiều năm như vậy rồi, những lời ngài nói, ta nghe, và ta chưa từng quên, không dám quên. Bây giờ ta buông tay, ta rút lui, ta chịu thua rồi, ngài vẫn không tin sao?
- Nếu chàng thật sự buông tay, vì sao chàng vẫn còn bị nhập tâm ma vì ta?
Hoàng Như Ý hất cằm, đắc ý nhỏ giọng phản bác. Đôi mắt đặc biệt của cô đã nhìn ra, bao quanh cơ thể của Tần Thanh Nguyện là một luồng khí đen tuyền, là dấu hiệu của thần tiên đã nhập tâm ma. Mà điều để cho thần thú nhập tâm ma, từ ngàn năm nay, đều không qua khỏi một chữ tình. Bởi vì, bản thân thần thú gần như có đủ mọi thứ mà chúng thần tiên mong muốn, dáng vẻ ngoại hình, tài cao phép lạ, tự do tự tại,... Duy chỉ có chữ tình, là từ trước đến nay thần thú vẫn luôn khiếm khuyết và khao khát.
Thế nên, việc một thần thú bị nhập tâm ma, không phải là điều gì đáng sợ hay cấm kỵ, thậm chí, đó còn có thể xem như một minh chứng cho sự trưởng thành của thần thú. Nghĩa là, khi tâm ma có thể ám quanh một thần thú nào đó, có nghĩa là, hắn ta đã biết yêu rồi. Còn tâm ma kia, một khi thần thú đã có được tình yêu mà hắn muốn, thì thần lực có thể dễ dàng thanh tẩy luồng khí ô trọc kia.