Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 25. Ai con cũng muốn hết
Cập nhật lúc: 2025-02-02 20:36:43
Lượt xem: 5
Hoàng thừa tướng bèn bảo gia nhân khiêng ghế mềm ra cho con gái. Hoàng phu nhân được đà, lại ra lệnh cho tỳ nữ mang thêm ra sân vườn một chiếc bàn nhỏ kèm theo vài món bánh ngọt và một bình trà. Sau đó, Hoàng thừa tướng đuổi hết người hầu ra ngoài, lại sai đóng cửa lại, để ông bàn bạc việc riêng với vợ.
Vậy là, trong khi Hoàng Như Ý đang ngồi trên ghế mềm, tay cầm bánh ngọt, tay bưng chung trà, mắt chằm chằm nhìn từng người từng người một trong nhóm ám vệ khai báo về số hiệu và sở trường; thì trong phòng riêng, Hoàng thừa tướng cũng đang phải thuyết phục Hoàng phu nhân đồng ý với kế hoạch của ông sắp xếp một chuyến rèn luyện thân thể cho con gái.
Thời gian chầm chậm trôi qua. Khi Hoàng thừa tướng và Hoàng phu nhân đã có thể thống nhất được ý kiến, thì Hoàng Như Ý cũng đã có quyết định của riêng mình. Nàng khẽ khàng gõ cửa. Hoàng thừa tướng cao giọng nói:
- Vào đi!
Cửa bật mở, Hoàng Như Ý phụng phịu bước vào. Nhìn gương mặt bùng thụng của con gái, Hoàng phu nhân lo lắng hỏi:
- Sao thế, Miu Miu? Con có chỗ nào không khỏe à? Hay là... bọn chúng dám chọc giận con?
- Không phải đâu ạ! Con không có mệt! Bọn họ cũng không có chọc giận con!
Hoàng phu nhân cau mày:
- Thế tại sao mèo con của chúng ta lại như bị ai giẫm phải đuôi vậy hả?
Hoàng Như Ý vẫn đứng cúi đầu im lặng. Bộ dáng của nàng khiến cho Hoàng thừa tướng cũng bắt đầu lo lắng. Ông nghiêm giọng nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/25-ai-con-cung-muon-het.html.]
- Rốt cuộc là có chuyện gì? Nếu có kẻ nào dám trêu chọc con, thì con cứ nói với cha. Ta nhất định sẽ thay con trừng trị hắn!
- Không phải là “có kẻ nào” đâu ạ! - Hoàng Như Ý nũng nịu. - Mà là tất cả bọn họ!
- Tất cả? Bọn họ? Con nói cho rõ xem nào!
Hoàng thừa tướng có chút không tin nổi, buột miệng hỏi lại hai câu và gằn giọng ra lệnh một câu hướng về phái con gái. Đội ám vệ của ông được huấn luyện rất bài bản, rất kỹ lưỡng, rất chọn lọc, sao lại có thể xảy ra chuyện dám dĩ hạ phạm thượng với chủ nhân, mà lại còn là toàn bộ một đội tinh nhuệ nhất với ba mươi ám vệ? Bọn chúng muốn tạo phản sao?
Nét mặt hầm hầm tức giận của Hoàng thừa tướng khiến Hoàng Như Ý có phần sợ hãi. Nàng rụt vai lại, lí nhí:
- Bọn họ... ai cũng có tài năng riêng, ai cũng giỏi. Con không thể chọn được ai cả. Ai con cũng muốn hết...
Hoàng thừa tướng và Hoàng phu nhân ngớ người ra một lúc rồi nhìn nhau, phì cười. Cô bé mèo con của họ đúng là lém lỉnh. Thì ra là bé con muốn chọn hết cả đội ám vệ. Hoàng thừa tướng giả vờ nghiêm mặt:
- Con muốn tất cả bọn họ? Con có quản lý nổi tất cả ba mươi người hay không?
- Con đâu cần phải quản lý họ ạ? - Hoàng Như Ý ngạc nhiên. - Không phải đã có Ám thúc rồi hay sao? Còn có cha và đại ca nữa mà? Nếu... nếu muốn con phải quản lý tất cả ba người bọn họ thì...
“Ám thúc” là cách mà Hoàng Như Ý gọi đội trưởng đội ám vệ. Và lập luận của Hoàng Như Ý khiến Hoàng thừa tướng vừa hài lòng vừa lo âu. Hoàng thừa tướng hài lòng, vì con gái của ông thật thông minh, chỉ mới tiếp xúc với đội ám vệ không lâu mà đã có thể biết được ai có thể quản lý bọn họ. Nhưng đồng thời, ông cũng lo lắng không ít, vì con gái của ông đã quá dựa dẫm vào phụ huynh, thậm chí, dựa dẫm vào... người ngoài. Ông muốn làm mặt nghiêm với con gái một chút nữa, răn dạy con gái thêm đôi câu về việc phải biết tỏ rõ quyền uy của chủ nhân, phải tập quản lý người dưới,...