Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 257. Bi phẫn tột cùng

Cập nhật lúc: 2025-02-05 21:01:15
Lượt xem: 1

Tần Thanh Nguyện khựng lại một chút rồi u ám cười. Hắn đã từng bị sỉ nhục còn nặng nề và thê thảm hơn thế này nhiều. Hơn nữa, những hình ảnh nhục nhã, nhơ nhớp, ti tiện của hắn đều đã bị Hoàng Như Ý nhìn thấy cả rồi. Chỉ quỳ, chỉ bò, chỉ sủa,... vốn chẳng thấm tháp gì so với những chuyện mà Tần Thanh Nguyện đã từng trải qua. Thế nên, Tần Thanh Nguyện chỉ khựng lại trong chốc lát rồi lại tiếp tục quỳ xuống.

 

Hoàng Như Ý thì tiếp tục gào lên:

 

- Ta bảo chàng ngừng lại, chàng không nghe sao?! Mau ngừng lại! Ta dù có c.h.ế.t cũng không muốn để chàng chịu nhục vì ta! Mau đứng lên! Mau đứng lên đi!

 

Hoàng Như Ý đang nói lời thật lòng. Cô thật sự thà rằng bản thân c.h.ế.t đi còn hơn là phải chứng kiến cảnh Tần Thanh Nguyện vì cô mà chịu nhục. Nhưng Hoàng Như Ý không biết, hoặc là cô đã quên, ít nhất trong hai kiếp nghiệt duyên kia, Tần Thanh Nguyện lại luôn làm trái lại điều đó. Đối với Tần Thanh Nguyện, hắn thà là bản thân chịu nhục nhã, đau đớn và khổ sở đến tận cùng thì cũng không muốn Hoàng Như Ý phải chịu một chút tổn hại nào.

 

Vì vậy, mặc kệ những lời kêu gào của Hoàng Như Ý, trước hàng trăm con mắt mở to chứng kiến của bán tiên hai tộc mèo, cáo, thần thú chồm cả hai tay xuống và bò từng bước đến bên chân của Đào Trọng Nghĩa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/257-bi-phan-tot-cung.html.]

 

Việc Tần Thanh Nguyện chấp nhận nhục nhã mà bò xuống như một con vật hèn mọn khiến Hoàng Như Ý đau lòng và tức giận, còn Đào Trọng Nghĩa thì khoái trá, đắc ý. Tuy nhiên, ngay cả Đào Trọng Nghĩa và Hoàng Như Ý đều không phát hiện ánh mắt của Tần Thanh Nguyện sắc lạnh, móng vuốt của thần thú đã bung ra, và cái đuôi chứa đầy thần lực đã cong lên một độ nhất định. Tần Thanh Nguyện đang muốn dùng bộ dáng hèn mọn bên ngoài này khiến cho Đào Trọng Nghĩa nơi lỏng cảnh giác, để có thể tiếp cận hắn ta, thừa cơ cướp lấy sợi dây, cứu lấy vợ con.

 

Nhưng Hoàng Như Ý lại không biết ý đồ của Tần Thanh Nguyện. Lúc này cô quả thật là đã tức đến phát uất rồi. Cô không ngừng giãy giụa, vùng vẫy. Và trong khoảnh khắc Tần Thanh Nguyện cúi xuống, ra vẻ sắp sửa hôn chân của Đào Trọng Nghĩa, nhưng thật ra là để chuẩn bị hất cẳng gã ta để giành lấy sợi dây thì Hoàng Như Ý đã gào lên một tiếng thảm thiết. Cô đã vùng được một tay ra khỏi sự khống chế của sợi dây ma khí kia. Vuốt nhọn bung ra, răng nanh cũng lộ ra, Hoàng Như Ý vung tay cào mạnh vào sợi dây cùng lúc đó cái miệng của cô cắn ngập vào sợi dây và rứt mạnh.

 

Đào Trọng Nghĩa đau đớn hét lên và vẫy mạnh tay. Sợi dây ngay lập tức được thu lại và Hoàng Như Ý rơi thẳng xuống hố lửa d.ục vọng đang bốc cháy ngùn ngụt. Tần Thanh Nguyện gầm lên một tiếng rung chuyển cả hang động. Hắn vội vã nhào tới, muốn chụp lấy Hoàng Như Ý, nhưng vẫn chậm một bước.

 

Hoàng Như Ý bị lửa d.ục vọng thiêu đốt, trong mắt vẫn còn nhìn thấy nét mặt bi phẫn tột cùng của thần thú. Cô mỉm cười, thả lỏng bản thân, để mặc cho ngọn lửa tàn phá cơ thể của mình. Nhiệm vụ lần này của cô, có lẽ đã thất bại rồi. Tuy nhiên, có thể thấy rõ được tấm lòng của thần thú sẵn sàng vì cô mà không màng đến danh dự và tự trọng, Hoàng Như Ý có rời khỏi thế giới này cũng có thể nhắm mắt được rồi.

 

Nhưng Hoàng Như Ý đã lầm. Bởi vì sau khi cơ thể chịu nỗi đau cháy da đốt thịt và những cơn rạo rực của d.ục vọng dâng cao, Hoàng Như Ý vẫn không thể rời khỏi thế giới này.

Loading...