Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 267. Anh không muốn chịu trách nhiệm à?
Cập nhật lúc: 2025-02-05 21:19:24
Lượt xem: 2
Lần trước, Tần Thanh Nguyện đã làm được một lần, dập tắt d.ục hỏa. Nhưng sau đó, hắn lại vì muốn cứu mẹ con Hoàng Như Ý mà dùng thân dẫn hỏa, hồi sinh lửa d.ục. Lần này, Hoàng Như Ý quyết không để chuyện tương tự xảy ra.
Thế là, mặc kệ sấm sét cứ giáng xuống như điện giật, Hoàng Như Ý chuyên tâm dâng hiến chính mình cho Tần Thanh Nguyện. Cô ôm ấp hải sâm của hắn, bao bọc thanh gươm của hắn, truyền thêm nhựa sống vào cành khô của hắn. Cả hai quấn lấy nhau, âu yếm, hòa hợp, hoan lạc,... Không chỉ là d.ục vọng hay bản năng nữa, cả hai chia sẻ những xúc cảm tuyệt vời cho nhau, cùng nhau lên tận đỉnh cao của ái tình, thăng hoa trong niềm yêu sâu nặng. Sau những hành động đầy yêu thương mỗi lúc một dồn dập đó, những giọt tinh hoa b.ắ.n ra, tràn trề. Đồng thời, một quầng sáng vàng nhạt tỏa ra, bao lấy cả Tần Thanh Nguyện và Hoàng Như Ý, che chắn cho họ trước lôi trì.
Những tia sét đã nhoáng lên đến lần thứ bảy mươi hai nhưng đôi nam nữ trong vòng sáng màu vàng nhạt kia vẫn không suy suyển mảy may. Hoàng Như Ý quắp cả hai chân vào lưng của Tần Thanh Nguyện, đôi tay của cô ghì lấy cổ của hắn. Tần Thanh Nguyện ôm siết cơ thể mềm mại thơm tho của Hoàng Như Ý vào lòng, môi của hắn lần tìm đôi môi của cô, say sưa khám phá nụ hôn sâu.
Sét đánh xuống lần thứ bảy mươi sáu, Tần Thanh Nguyện và Hoàng Như Ý bắt đầu vào lần vận động thứ ba. Cả hai như không màng đến mọi việc, mọi vật xung quanh. Họ không chú ý rằng từ dưới đất, Đào Trọng Nghĩa đang dần trồi lên.
Đào Trọng Nghĩa nghe tiếng sấm rền là biết Tần Thanh Nguyện sắp thoát khỏi khống chế của d.ục hỏa nên vội vã chạy lên xem xét. Đập vào mắt hắn là ánh chớp chói lóa.
Đào Trọng Nghĩa không nhìn rõ được cảnh tượng ở giữa hố lửa d.ục hỏa đang dần tàn lụi. Hắn vội thi triển ma lực, thu hết năm tia sét cuối cùng của lôi trì lần này rồi dồn tất cả thành một tia sét khổng lồ, đánh thẳng vào giữa hồ d.ục hỏa đã tắt ngóm. Chỉ nghe ầm một tiếng vang dội. Vòng sáng màu vàng nhạt đã hứng lấy toàn bộ tia sét kia và đàn hồi như một tấm cao su, hất văng tia sét về phía ngược lại.
Đào Trọng Nghĩa bị tia sét giáng trúng ngay đỉnh đầu, toàn thân bỏng rát. Không chỉ vậy, luồng xung động của tia sét ban nãy đã trục xuất ma tinh ra khỏi cơ thể của Tần Thanh Nguyện. Trong lúc ma linh đang hoảng loạn tìm chỗ ẩn nấp thì Đào Trọng Nghĩa bị bỏng toàn thân đau đớn đồng ý lập huyết thệ để giữ mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/267-anh-khong-muon-chiu-trach-nhiem-a.html.]
Thế là ma linh không chút chần chừ, đá văng vòng sáng đang chứa Tần Thanh Nguyện và Hoàng Như Ý lên không trung, túm lấy Đào Trọng Nghĩa nhào xuống hố sâu còn nghi ngút khói. Lửa d.ục vọng nhanh chóng bùng lên. Đào Trọng Nghĩa kêu gào vật vã trong hối hận thì đã muộn.
Bắt đầu từ thời điểm này, gã ta đã bị ma linh giam giữ, dùng thân thể ma nhân của gã để nuôi d.ục hỏa. Mà ma nhân thì không có sinh mạng, cho nên Đào Trọng Nghĩa chỉ có thể đời đời kiếp kiếp bị nhấn chìm trong d.ục hỏa, bị thiêu đốt tâm can và lan tràn d.ục niệm.
Khi Hoàng Như Ý tỉnh lại một lần nữa, cô nhận ra mình không chỉ đang ở căn phòng quen thuộc của công ty Mê Hoặc Nhân Tâm mà còn đang nằm gọn trong vòng ôm của Tần Thanh Nguyện. Vồng n.g.ự.c rắn rỏi của người đàn ông cho cô một điểm tựa vững vàng. Cơ thể của cả hai vẫn còn đang quyện vào nhau, bao bọc nhau.
Tần Thanh Nguyện cũng nhận ra bản thân đã trở về thế giới thực, Nhưng chiếc giường màu hồng phấn này không phải là giường của hắn, dù ở nhà hay ở phòng làm việc. Tiếp đó, Tần Thanh Nguyện nhận ra, trong tay hắn vẫn còn đang ôm ghì một thân thể mềm mại thơm ngát, hải sâm của hắn vẫn vươn thẳng trong một nơi ấm áp. Tần Thanh Nguyện kinh hoàng muốn bật dậy.
Hoàng Như Ý vội ôm chặt lấy Tần Thanh Nguyện, cất giọng phụng phịu:
- Này, anh muốn bỏ rơi tôi nữa sao? Anh không muốn chịu trách nhiệm à?
- Trách... trách nhiệm?
Tần Thanh Nguyện ngơ ngác hỏi lại. Hoàng Như Ý không trả lời mà mở to mắt nhìn hắn, hang động của cô cố ý co rút một cái, thít chặt lấy hải sâm của Tần Thanh Nguyện như trừng phạt, lại như ẩn ý.