Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 70. Ai dám nói ngươi bẩn?

Cập nhật lúc: 2025-02-03 14:05:34
Lượt xem: 5

Rất nhiều năm sau đó, cả Hoàng Như Ý và Tần Thanh Nguyện đều cảm thấy rất mâu thuẫn khi nhớ lại khoảnh khắc này.

 

Nếu lúc đó, Tần Thanh Nguyện vẫn sử dụng hệ thống, thì có lẽ hắn đã nhận ra được thứ thuốc mà Hoàng Như Ý cho hắn uống là một loại thuốc đến từ thời không khác nơi này, thì cả hai đã có thể nhận ra đồng nghiệp, những hậu quả bi ai, thê thảm nặng nề của sau này sẽ không xảy ra.

 

Nếu lúc đó, Tần Thanh Nguyện vẫn nhớ về hệ thống, và trả lời về thân phận thật sự cũng như mục đích thật sự của hắn khi đến thế giới này, thì có lẽ, nhiệm vụ của họ đã thất bại nhanh chóng, và những tra tấn, dày vò khủng khiếp của sau này sẽ không giáng xuống.

 

Nhưng như thế thì, tình d.ục của họ không thể đạt đến mức thăng hoa, tình cảm của họ cũng sẽ không thể có kết quả. Nhân quả như một vòng tuần hoàn, lại như một sợi dây không phân rõ đầu, cuối. Hạnh phúc và sung sướng tột đỉnh sẽ gắn liền với đau thương và khổ ải tận cùng. Có tình nên mới có cảm, càng đa cảm càng nặng tình. Thế nên, việc Tần Thanh Nguyện thật thà trả lời với tư cách là ám vệ đã đẩy mối quan hệ giữa hắn và Hoàng Như Ý vào vòng xoáy không thể dứt ra của tình và cảm.

 

Còn trong thời điểm của hiện tại, nơi chiếc xe ngựa vẫn chậm rãi lăn bánh, Hoàng Như Ý vẫn tiếp tục tra hỏi Tần Thanh Nguyện:

 

- Ngươi cảm thấy tiểu thư của ngươi là người như thế nào?

 

- Tiểu thư... rất xinh đẹp, rất dịu ngoan, rất hiền từ...

 

- Ngừng!

 

Hoàng Như Ý xấu hổ cúi gầm mặt. Nàng biết là gã ám vệ này đang nói lời thật lòng, nên lại càng xấu hổ. Hắn khen nàng xinh đẹp thì cũng... đúng đi. Nhưng còn dịu ngoan và hiền từ thì... nhìn lại bản thân, rồi nhìn Tần Thanh Nguyện đang bị trói tay trói chân nằm trần trụi trước mặt, Hoàng Như Ý cảm thấy giữa nàng và hai đặc điểm dịu ngoan, hiền từ kia vốn không hề có chút dính dáng nào.

 

Nàng bĩu môi, tự bôi xấu chính mình:

 

- Dịu ngoan? Hiền từ? Không phải người nên cảm thấy ta bạo dạn lẳng lơ và độc ác sao? Ta đang trừng phạt ngươi đấy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/70-ai-dam-noi-nguoi-ban.html.]

 

- Tiện nô đáng bị phạt. Tội của tiện nô đáng chết, tiểu thư không g.i.ế.c đã là rất nhân từ rồi.

 

Rất nhân từ? Hoàng Như Ý nhăn mặt. Những sự trừng phạt mà nàng vừa thấy trong tab giả định kia, bất cứ cái nào cũng là vô cùng tàn nhẫn, vô cùng biến thái, vô cùng độc ác. So với những thứ đó, thì cái c.h.ế.t lại càng dễ chịu hơn. Nhưng Hoàng Như Ý biết, lời của Tần Thanh Nguyện là thật lòng, nên nàng càng không hiểu được những suy nghĩ của gã nam phụ này.

 

Nàng chỉ có thể hỏi để giải đáp thắc mắc của mình:

 

- Vậy sao ban nãy ngươi lại không để cho ta trừng phạt ngươi? Không phải ngươi nói ta trừng phạt ngươi là đúng tội, là nhân từ à?

 

- Tiểu thư có thể đánh, có thể giết, có thể tra tấn,... Nhưng tiện nô không muốn tiểu thư dùng cách đó để xem như trừng phạt nô.

 

- Vì sao?

 

Tần Thanh Nguyện ngước lên nhìn thẳng vào mắt của Hoàng Như Ý. Có lẽ vì tác dụng của thuốc thật lòng, nên ánh mắt của hắn trong trẻo chân thành khiến trong lòng của Hoàng Như Ý run lên một chút. Nàng vội dùng câu hỏi để trấn áp cảm xúc kỳ lạ vừa dấy lên kia:

 

- Ngươi mau nói đi, vì sao?

 

- Vì tiện nô bẩn. Nếu tiểu thư gần gũi với nô, chính là làm vấy bẩn tiểu thư.

 

- Cái gì? Ai dám nói ngươi bẩn?

 

Hoàng Như Ý nhảy dựng lên tức giận. Tần Thanh Nguyện cười cười, trong lòng chua xót. Cần gì ai nói, chính hắn đã cảm thấy bản thân mình vô cùng bẩn thỉu, vô cùng nhơ nhớp rồi.

Loading...