Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 74. Tiện nô… không thể chết như thế này được!

Cập nhật lúc: 2025-02-03 14:12:50
Lượt xem: 3

Mải ngẫm nghĩ, Hoàng Như Ý buột miệng hỏi:

 

- Tại sao bây giờ ngươi lại không tự sát nữa? Vì trong miệng đã không còn viên thuốc độc nào sao?

 

Tần Thanh Nguyện thành thật trả lời:

 

- Trong miệng của tiện nô vẫn còn hai viên thuốc độc. Nhưng chúng không thích hợp để dùng lúc này.

 

Hoàng Như Ý ngẩn ra. Một phần vì sự buột miệng của mình. Nàng hoạt động trong Đội Tâm Kế bấy lâu nay, chưa từng buột miệng như thế. Bên cạnh đó, Hoàng Như Ý còn ngơ ngác vì lý lẽ của Tần Thanh Nguyện. Thuốc độc không phải là dùng để hạ độc sao, nếu hắn muốn tự sát thì còn cần phải chọn lựa loại thuốc nào thích hợp nữa hay sao? Tò mò, Hoàng Như Ý lại buột miệng:

 

- Vậy loại nào mới thích hợp?

 

Tần Thanh Nguyện lại thật thà đáp lời:

 

- Loại thích hợp đã bị tiểu thư lấy đi và làm rơi rồi.

 

Là viên thuốc bọc trong sáp ban nãy sao? Hoàng Như Ý thầm ra lệnh cho hệ thống Khổ Qua Dồn Thịt, yêu cầu phân tích dược liệu và cho kết quả về công dụng của viên thuốc. Trong khi chờ đợi kết quả của hệ thống, Hoàng Như Ý tiếp tục dò hỏi và trêu chọc Tần Thanh Nguyện. Nàng dùng ngón tay miết nhẹ vào gương mặt của Tần Thanh Nguyện, kéo dọc xuống hõm cổ của hắn, lần xuống vừa xoa vừa ấn vào hai hạt đậu của hắn.

 

Tần Thanh Nguyện uốn éo thân hình muốn trốn tránh. Hoàng Như Ý chồm lên, kề vào tai Tần Thanh Nguyện, cắn vào trái tai của hắn, day day. Giọng của nàng rỉ qua giữa kẽ răng và trái tai của Tần Thanh Nguyện, nghe như nức nở:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/74-tien-no-khong-the-chet-nhu-the-nay-duoc.html.]

 

- Ngươi trách ta sao? Trách ta lấy viên thuốc của ngươi? Vậy ta đền lại cho ngươi hai viên thuốc của ta nhé?

 

Tư thế của Hoàng Như Ý hiện tại, quả thật là đang treo hai viên thuốc ngay trước mặt Tần Thanh Nguyện. Nhớ lại quá trình truyền thuốc cho tiểu thư ban nãy, cộng thêm hình ảnh quá sinh động và kiều mị của hai viên thuốc tròn xoe, đỏ thắm đang đong đưa trước mắt, Tần Thanh Nguyện cảm giác mặt của hắn nóng bừng. Nhất là khi, hai viên thuốc của tiểu thư còn gắn liền với hai chiếc bánh lớn tròn trịa, đẫy đà, trắng nõn cùng hương thơm thoảng thoảng tỏa ra từ làn da mịn màng của Hoàng Như Ý. Tần Thanh Nguyện cảm nhận được rằng, con hải sâm bất trị của hắn, sau chốc lát bị hắn vất vả đè nén, đã vùng lên. Tần Thanh Nguyện ấp úng nói lời thật lòng:

 

- Tiểu thư... Xin đừng quyến rũ tiện nô như thế nữa. Tiện nô sắp chịu không nổi rồi... Tiện nô không thể mạo phạm tiểu thư... Tiện nô… không thể c.h.ế.t như thế này được...

 

Hoàng Như Ý tủm tỉm, thổi hơi vào mang tai Tần Thanh Nguyện, hỏi khẽ:

 

- Không thể c.h.ế.t như thế này... Vậy ngươi muốn c.h.ế.t như thế nào? Chết trong cơ thể của ta, nhé?

 

Tần Thanh Nguyện cứng người. Sau bao nhiêu công sức cố gắng thuyết phục của hắn, tiểu thư lại vẫn muốn dùng cách này để trừng phạt hắn sao? Nếu nàng đã bướng bỉnh lại quyết tâm như thế, Tần Thanh Nguyện đành phải đổi cách thức. Hắn nhẹ giọng đáp lời:

 

- Tiểu thư... cởi trói cho tiện nô, được không?

 

Hoàng Như Ý đắc ý cười, nhưng may thay, nàng kịp nhận thấy nét không bình thường từ ánh mắt của Tần Thanh Nguyện. Trong ánh mắt đó, có d.ục vọng, nhưng xen lẫn với ham muốn là cảm giác bất lực và bi thương, còn có cả sự tuyệt vọng đến muốn c.h.ế.t quen thuộc. Thế nên Hoàng Như Ý không vội cởi trói cho Tần Thanh Nguyện. Nàng nghiêm giọng tra hỏi:

 

- Ngươi muốn ta cởi trói cho ngươi để làm gì?

 

Tần Thanh Nguyện im lặng một lúc. Hoàng Như Ý hơi hoang mang. Lẽ nào thuốc nói thật của nàng đã hết công dụng rồi? Nhưng nếu nàng lại cho hắn uống một viên thuốc nói thật nữa thì có thể sẽ ảnh hưởng sức khỏe của hắn.

Loading...