Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 77. Để cho ta yêu thương ngươi, được không?
Cập nhật lúc: 2025-02-03 14:16:34
Lượt xem: 5
Nghĩ là làm. Tiểu thư mèo nhỏ không thèm quan tâm đến vẻ mặt rối rắm của gã sói nào đó nữa. Nàng chuyển sự chú ý xuống cho hải sâm to. Ít ra thì, hải sâm cũng thành thật hơn sói xám. Nàng vừa quay xuống nhìn một cái, hải sâm đã hào hứng bừng bừng dựng thẳng dậy chào đón.
Hoàng Như Ý mỉm cười, tay nhỏ vươn ra, chuẩn xác nắm lấy hải sâm, vuốt ve.
Tần Thanh Nguyện nghiến chặt răng ghìm tiếng rên trong cổ họng. Tiểu thư lại muốn trừng phạt hắn nữa ư? Cùng lúc đó, một lần nữa, Hoàng Như Ý như đọc được suy nghĩ thầm kín của Tần Thanh Nguyện. Nàng quay đầu lại, lừ mắt nhìn hắn. Rồi nàng cất giọng, dịu dàng nói:
- Gã ngốc nhà ngươi sao lại có thể nghĩ rằng, ta làm thế này là vì muốn trừng phạt ngươi chứ? Đây không phải là trừng phạt, ngốc ạ! Đây là yêu thương. Ta muốn yêu thương ngươi. Thanh Nguyện, để cho ta yêu thương ngươi, được không?
Hoàng Như Ý vừa nói, đôi tay vừa không ngừng xoa nắn hải sâm của Tần Thanh Nguyện khiến nó càng lúc càng sưng to lên và cứng rắn hơn. Tần Thanh Nguyện thở dốc từng cơn. Hơi thở của nàng mơn trớn da thịt khiến Tần Thanh Nguyện rùng mình run rẩy.
Tần Thanh Nguyện cắn răng, mím môi, không dám mở miệng. Bởi vì hắn sợ rằng, một khi hé môi, hắn sẽ rên rỉ thành tiếng mất. Tiểu thư mèo nhỏ đang đè ép hắn, dồn nén hắn, bức bách hắn. Tần Thanh Nguyện muốn phát điên lên rồi. Nhưng hắn vẫn giữ một tia lý trí mỏng manh, cố gắng thuyết phục Hoàng Như Ý lần cuối cùng trước khi sự việc mất kiểm soát.
Giọng của Tần Thanh Nguyện run rẩy nhưng kiên định:
- Tiểu thư. Xin tiểu thư... đừng vì một chút... tò mò... mà tổn hại... thân thể cùng... danh dự. Tiện nô chỉ là... một tiện nô... thấp hèn... Nếu thật sự phát sinh... quan hệ... tiểu thư có thể sẽ... sẽ hối hận...
Hoàng Như Ý ngừng động tác lại. Nàng chồm dậy, rồi đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống Tần Thanh Nguyện. Xúc cảm mềm mại ấm áp đột ngột biến mất khiến cơ thể của Tần Thanh Nguyện bỗng thấy lạnh. Và ánh mắt lạnh lùng của Hoàng Như Ý nhìn xuống khiến Tần Thanh Nguyện rét buốt cả tâm can. Tiểu thư hối hận rồi sao? Cũng đúng. Tư thế của nàng, vị trí của nàng, vốn là phải từ trên cao như thế nhìn xuống. Còn hắn... Tần Thanh Nguyện cười tự giễu. Hắn chỉ là con sâu cái kiến dưới chân nàng, phục tùng nàng. Hắn không xứng, hắn không...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/77-de-cho-ta-yeu-thuong-nguoi-duoc-khong.html.]
- A!
Tần Thanh Nguyện còn đang nghĩ ngợi vẩn vơ thì bỗng kêu lên một tiếng đầy xúc cảm. Bởi vì, Hoàng Như Ý đã ngồi xuống trên mình của hắn.
- A!
Đồng thời, Hoàng Như Ý cũng kêu lên một tiếng đầy đau đớn. Bởi vì, nàng đã ngồi xuống trên mình của Tần Thanh Nguyện.
Hải sâm to lớn của Tần Thanh Nguyện đã bị động tác của Hoàng Như Ý làm cho mắc kẹt vào một hang động nhỏ. Hoàng Như Ý đau đến chảy nước mắt. Còn Tần Thanh Nguyện thì khóc không ra nước mắt. Cả hai căng cứng người, nhìn nhau, tiến thoái lưỡng nan.
Nghe được tiếng kêu đau đớn của Hoàng Như Ý, cùng với xúc cảm ấm áp chặt chẽ từ hải sâm truyền đến khiến Tần Thanh Nguyện đột nhiên bừng tỉnh. Sau khi ý thức được đã xảy ra chuyện gì, hắn vội vàng vùng vẫy, muốn ngồi thẳng người dậy. Nhưng hai tay và hai chân của hắn vẫn còn đang bị trói nghiến lại. Tần Thanh Nguyện có cảm giác đầu óc của hắn đặc quánh lại rồi. Hắn cất giọng đầy hoảng loạn:
- Tiểu thư, nàng, sao nàng có thể...
Sự cử động của hắn khiến cho con hải sâm kia càng xâm nhập sâu vào hang động nhỏ xinh. Hoàng Như Ý cơ hồ ngừng thở vì lại bị một trận xé rách đau đớn ập tới. Nàng kêu lên thảng thốt:
- Đừng! Thanh Nguyện, đừng nhúc nhích! Đau! Đau lắm! Ta đau lắm!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tái nhợt, cơ thể cứng đơ không dám di động. Nơi hải sâm đã cắm vào hơn phân nửa, cảm giác rách da xé thịt khiến Hoàng Như Ý đau đến phát khóc.