Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 83. Sự tra tấn mềm mại và ngọt ngào

Cập nhật lúc: 2025-02-03 14:27:21
Lượt xem: 3

Suy nghĩ thầm kín của Tần Thanh Nguyện đã bị Hoàng Như Ý đọc được toàn bộ qua ánh mắt của hắn. Nàng hốt hoảng chồm tới, túm lấy gương mặt của Tần Thanh Nguyện, kéo đến kề sát mặt của mình. Tiểu thư mèo nhỏ nhe răng nanh, gầm gừ với ám vệ sói xám:

 

- Thanh Nguyện! Chàng dám chết, ta cũng sẽ c.h.ế.t theo chàng!

 

- Không! Tiểu thư..

 

- Câm miệng! Từ nay về sau, chàng không được rời khỏi ta, dù là nửa bước. Còn nữa, ta không muốn chàng gọi ta là tiểu thư nữa.

 

- Tiện nô phạm thượng, sẽ bị đánh chết.

 

Tần Thanh Nguyện thấp giọng, nhắc nhở về thân phận của hắn. Chỉ là, lời nhắc nhở này, chính hắn cũng không biết là mình nói cho ai nghe. Hoàng Như Ý suy nghĩ một lúc rồi nói:

 

- Tạm thời trước mặt người khác, chàng vẫn cứ gọi ta là tiểu thư vậy. Nhưng khi chỉ có hai chúng ta, chàng không được gọi tiểu thư, cũng không được xưng nô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/83-su-tra-tan-mem-mai-va-ngot-ngao.html.]

- Vậy... - Tần Thanh Nguyện bối rối

 

- Chàng gọi ta là Miu Miu nhé, còn ta sẽ gọi chàng là Nguyện Nguyện...

 

Hoàng Như Ý bỗng khựng lại, không được, cách gọi này không ổn. Thứ nhất là vì cách gọi điệp tên như thế nghe không hề quen tai với nàng, một người Việt Nam hiện đại. Thứ hai là vì gọi ám vệ sói xám là Nguyện Nguyện, nghe cứ kỳ lạ thế nào đó. Hai chữ Nguyện Nguyện này không hợp với hắn, không bộc lộ được khí chất của hắn, cũng không thể hiện được sự đặc biệt của hắn trong lòng nàng.

 

Hoàng Như Ý ngẫm nghĩ rồi nằm bò ra, bắt đầu ngẫm nghĩ tên – thân – mật cho sói xám nhà mình. Hay nàng gọi hắn Sói nhỉ? Không được, nghe hoang dã quá. Gọi hắn là Xám thì sao? Không được, nghe u ám quá. Gọi hắn là honey? Không được, rất dễ bị bại lộ thân phận.

 

Hoàng Như Ý cứ nghĩ ra một cách gọi thân mật cho Tần Thanh Nguyện thì lại lắc đầu, tự phản đối. Nàng cứ lắc tới lắc lui như thế, trong khi vẫn đang giữ chặt thanh gươm – hải sâm của Tần Thanh Nguyện trong vỏ kiếm. Thanh gươm bị đè nén mà càng thêm cứng rắn, hải sâm bị chà sát mà bắt đầu muốn vẫy vùng. Tần Thanh Nguyện thở hổn hển, cố gắng trấn định. Nhưng mà, việc này, nếu là chưa biết thì thôi, một khi đã biết rồi, thì thật sự là rất khó nhịn.

 

Tần Thanh Nguyện đỏ mặt tía tai nằm trân mình chịu đựng sự tra tấn mềm mại và ngọt ngào của Hoàng Như Ý. Nhưng nếu nàng cứ ngọ nguậy mãi không ngừng thế kia, Tần Thanh Nguyện không dám chắc chắn hắn có thể cưỡng lại được hay không. Bởi vì lúc này điểm yếu lẫn yếu điểm của hắn đều đã bị nàng chế ngự rồi, tình cảm lẫn cảm xúc của hắn đều đã dành trọn cho nàng rồi. Tần Thanh Nguyện lâm vào mâu thuẫn cực độ. Hắn vừa sợ sẽ làm tổn hại đến thân thể và sức khỏe của Hoàng Như Ý. Hắn lại vừa muốn nàng. Hắn muốn nàng. Hắn muốn nàng đến phát điên rồi.

 

Nhưng một lần nữa, khi đem đặt Hoàng Như Ý và chính bản thân hắn lên bàn cân, Tần Thanh Nguyện không chút ngần ngại hất đổ luôn cả cán cân. Dù hắn có bị ham muốn dày vò đến phát điên cũng tuyệt đối không thể khiến tiểu thư chịu tổn hại. Nếu hắn lại dám nghĩ tới việc ép buộc tiểu thư làm chuyện mà nàng không muốn, vậy thà rằng hắn lại tự sát. Dù sao thì bây giờ chân tay của hắn đã được tự do rồi, tìm nơi vắng vẻ mà biến mất khỏi cõi đời này không phải là chuyện khó.

 

Nghĩ là làm, Tần Thanh Nguyện liền nắm lấy hai bên eo của Hoàng Như Ý, quyết tuyệt nâng nàng lên, rút vũ khí của hắn ra khỏi bao thịt mềm mại, kéo hải sâm của hắn ra khỏi hang động êm ái. Hoàng Như Ý bị bất ngờ, cơ thể co rút khiến Tần Thanh Nguyện suýt chút thì mềm tay buông nàng xuống. Hắn dùng hết sức bình sinh, đẩy Hoàng Như Ý sang một bên.

Loading...