Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 87. Chàng là niềm kiêu hãnh của ta

Cập nhật lúc: 2025-02-03 15:10:35
Lượt xem: 2

Hoàng Như Ý vẫn tiếp tục thỏ thẻ bên tai Tần Thanh Nguyện:

 

- Dù chàng có hiểu hay không, thì ta cũng muốn chính miệng nói với chàng. Ta có thể là tiểu thư của tất cả người làm trong nhà, thậm chí, những người xa lạ khác đều có thể gọi ta là tiểu thư, chàng thì không. Ta là Miu Miu của cha mẹ và đại ca, và với cả chàng. Ta là Miu Miu của chàng, là người của chàng rồi. Chàng có hiểu không?

 

Tần Thanh Nguyện gật đầu. Hoàng Như Ý chúm miệng mỉm cười xoa xoa mái tóc của hắn, nhẹ giọng dịu dàng nói:

 

- Đúng vậy! Ta là Miu Miu của chàng. Còn chàng là Đại Kiêu! Chàng là Đại Kiêu của ta!

 

- Vâng.

 

Hoàng Như Ý còn đang hớn hở phô diễn tình cảm thì bị một chữ vâng của Tần Thanh Nguyện làm cho xìu xuống. Nàng phụng phịu nói như hờn dỗi:

 

- Sao thế? Chàng không thích cái tên Đại Kiêu à?

 

- Nô... Ta thích.

 

Tần Thanh Nguyện lúng túng gật đầu. Hắn đang bị phân tâm vì trong đầu vang lên thanh âm lạnh lẽo kỳ lạ:

 

[Chúc mừng chủ nhân đã đạt được thành tựu: được nữ phụ đặt tên thân mật. Phần thưởng là...]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/87-chang-la-niem-kieu-hanh-cua-ta.html.]

 

[Cút!]

 

Tần Thanh Nguyện không chút nể mặt, tâm trí gằn một cái, hất văng thứ âm thanh kỳ lạ kia ra khỏi đầu. Hệ thống Thịt Kho Trứng vừa mới trải qua thời gian dài sửa chữa, khó khăn lắm mới kết nối được với chủ nhân, còn đang rối loạn vì chúc mừng đã trễ so với diễn biến của sự việc thì lại bị nghẽn mạch một lần nữa. Ngay lập tức, Thịt Kho Trứng bị trả trở lại nơi bảo trì nhanh chẳng kém lúc xuất hiện. Và Tần Thanh Nguyện trở về làm một gã ám vệ đang ngẩn ngơ vì được tiểu thư gọi bằng tên thân mật.

 

Hoàng Như Ý không hề biết đến mẩu hội thoại chớp nhoáng trong đầu của Tần Thanh Nguyện. Nàng chỉ thấy hắn đang ngẩn ra, không biết là nghĩ gì mà lơ đãng. Nàng ấm ức, cắn một cái vào môi của hắn, nghẹn ngào trách:

 

- Đồ ngốc! Nếu chàng không thích thì phải nói cho ta biết, không được ép buộc bản thân.

 

- Không, không phải như vậy. Chỉ cần là tên do tiểu thư... do Miu Miu đặt, thì nô... thì ta đều rất thích...

 

Tần Thanh Nguyện vội vã giải thích, cố gắng sửa miệng lại cho đúng cách gọi mà Hoàng Như Ý mong muốn. Điều đó khiến nàng hài lòng. Nàng hào hứng khoe khoang về thành quả suy nghĩ nghiêm túc của mình:

 

- Cái tên đó rất hay đúng không? Đại Kiêu! Ta gọi chàng bằng cái tên này để chàng phải luôn nhớ rằng, trong lòng ta, chàng là đấng kiêu hùng, chàng là niềm kiêu hãnh của ta. Không ai có thể khinh thường chàng. Ngay cả bản thân của chàng cũng không được tự xem thường mình. Chàng đừng làm tổn thương đến lòng kiêu hãnh của ta. Hiểu không?

 

Tần Thanh Nguyện chớp mắt, cảm động. Tiểu thư mèo nhỏ của hắn, Miu Miu của hắn, thì ra nàng đặt ra cách gọi thân mật này không phải chỉ vì muốn thỏa mãn mơ mộng của bản thân, mà là vì hắn. Vì nàng không muốn hắn tự ti mặc cảm nữa. Vì nàng muốn hắn hiểu rằng, hắn cũng có thể làm đấng kiêu hùng, hắn cũng có thể được người khác lấy làm niềm kiêu hãnh.

 

Sau khi nhận lấy cái tên Đại Kiêu đầy kiêu hùng và kiêu hãnh kia, Tần Thanh Nguyện ngay lập tức thể hiện sự kiêu hãnh và kiêu hùng bằng cách... lại áp Miu Miu của hắn xuống dưới thân. Nhưng lúc này đã sắp vào đến khu vực của biệt viện rồi, Tần Thanh Nguyện không dám làm loạn. Hắn chỉ ôm lấy Hoàng Như Ý trong vòng tay, khẽ khàng ngửi mùi hương thoang thoảng tỏa ra từ mái tóc và thịt da của nàng.

 

Hoàng Như Ý bị hắn dày vò mấy lượt, thật ra cũng đã vô cùng mệt mỏi rồi. Nàng tựa đầu vào bờ vai vững chãi của hắn, lắng nghe tiếng tim đập trầm ổn của hắn, cảm nhận hơi thở ấm áp của hắn mà trong lòng yên bình và thanh thản đến lạ. Thân và tâm đều thả lỏng, thoải mái, Hoàng Như Ý ngủ thiếp đi lúc nào không biết.

Loading...