Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 91. Hắn ghen sao?

Cập nhật lúc: 2025-02-04 13:57:35
Lượt xem: 5

Nhớ lại nét bi thương đến tuyệt vọng của Tần Thanh Nguyện khi nghe mấy lời nói mớ của nàng ban nãy, Hoàng Như Ý thảng thốt suy ra được ngay. Sói xám ngốc nhất định đã suy nghĩ và suy diễn linh tinh rồi. Và hắn lại muốn tự sát. Gã ngốc này! Hoàng Như Ý mở bừng mắt, ấm ức nhìn quanh. Quả nhiên nàng bắt gặp Tần Thanh Nguyện đang đứng ủ rũ trong góc phòng, cách nàng hơn mười bước chân. Hắn cúi thấp đầu, không biết đang nghĩ gì, nhưng bộ dáng không có chút sức sống nào của hắn khiến Hoàng Như Ý đau lòng quá đỗi. Nàng muốn gọi hắn đến bên cạnh, đến để mắng cho một trận, cũng là để giải thích cho hắn hiểu.  Nhưng Hoàng Như Ý vừa mở mắt thì bên ngoài đã có tiếng tỳ nữ thông truyền:

 

- Tiểu thư, Đào công tử đang ở gia viên. Ngài ấy muốn mời tiểu thư ra thưởng hoa. Xin tiểu thư cho chỉ thị.

 

Hoàng Như Ý liếc nhanh về phía Tần Thanh Nguyện một cái. Nàng phát hiện, mặc dù Tần Thanh Nguyện vẫn cúi đầu gầm mặt, nhưng nắm tay của hắn siết chặt lại, cơ thể cũng căng ra, cứng đờ. Hoàng Như Ý nhếch môi cười giận dỗi. Được lắm, nghe rằng có nam nhân khác muốn gặp nàng mà hắn còn có thể nhẫn nhịn được như vậy. Hoàng Như Ý bỗng muốn trừng phạt Tần Thanh Nguyện, cũng là muốn làm một phép thử. Nàng muốn thử xem, tình cảm mà Tần Thanh Nguyện dành cho nàng có đủ lớn để hắn vượt qua rào cản của thân phận, của sự tư ti, mặc cảm hay không. Thế là, Hoàng Như Ý nở nụ cười tươi như hoa, cất tiếng réo rắt đầy hân hoan:

 

- Ta sẽ ra đó, ngươi bảo Kiêu ca ca chờ ta một chút nhé. Ta phải trang điểm cho xinh đẹp hơn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/91-han-ghen-sao.html.]

Ba chữ Kiêu ca ca thốt ra từ miệng của Hoàng Như Ý, như những lưỡi d.a.o vô hình, cắm ngập vào tim Tần Thanh Nguyện, khiến hắn đau đớn đến gần như mất thở. Bàn tay đang siết chặt của hắn khẽ run rẩy. Nhưng Tần Thanh Nguyện vẫn nghiến răng đứng yên. Tiểu thư vốn nên ở cạnh một vị công tử hào hoa phong nhã, môn đăng hộ đối. Hắn chỉ là ám vệ, là thế thân, là công cụ,... Hắn không có tư cách lên tiếng, không có tư cách ấm ức, càng không có tư cách để... ghen.

 

Một chữ ghen nhảy ra trong đầu Tần Thanh Nguyện khiến hắn sửng sốt. Hắn ghen sao? Hắn mà có tư cách để ghen sao? Tần Thanh Nguyện cười khổ sở. Xem ra, tiểu thư chỉ cho hắn mến một chút ngọt ngào đã khiến hắn u mê đến mức quên mất bản thân mình là rồi. Tần Thanh Nguyện siết chặt nắm đấm, dùng móng tay bấu vào vào lòng bàn tay, dùng cảm giác đau đớn ở tay để đánh lạc hướng cái đau nghẹn tức trong lồng ngực.

 

Trong lúc Tần Thanh Nguyện tự bấu vào lòng bàn tay đến tóe máu, thì Hoàng Như Ý đã trang điểm xong. Nàng như một con bướm xinh đẹp, tung tăng chạy như bay ra phía vườn hoa. Tần Thanh Nguyện vẫn bám theo phía sau nàng, giữ vững khoảng cách năm bước chân, không xa không gần. Hắn nhìn thấy Hoàng Như Ý sà đến bên cạnh một vị công tử hào hoa tuấn dật, thư sinh văn nhược, da trắng môi đỏ. Trong lòng lại như bị ai đó nện cho một quyền, Tần Thanh Nguyện tự nhìn lại thân thể thô kệch và làn da ngăm đen của mình mà bi ai. Thì ra tiểu thư thích kiểu đàn ông như thế. Thảo nào, sau khi hoan ái với hắn, nàng đã hối hận nên làm mặt lạnh với hắn, xa lánh hắn. Nàng chướng mắt hắn rồi.

 

Tần Thanh Nguyện bị chìm trong nỗi chua xót, quên mất rằng chính hắn mới là kẻ làm mặt lạnh trước, chính hắn đã xa cách Hoàng Như Ý trước.

 

Hoàng Như Ý chạy đến bên cạnh Đào Trọng Nghĩa, ngoảnh lại nhìn một cái, chỉ thấy Tần Thanh Nguyện đã khựng lại. Không chỉ vậy, hắn lại còn kéo cái khăn đen thui đáng ghét kia lên, che kín cả gương mặt tuấn tú. Hoàng Như Ý tức giận ngập lòng. Sói xám nhà nàng lại không vâng lời rồi.

Loading...