Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 94. Trong lòng rỉ máu

Cập nhật lúc: 2025-02-04 14:07:51
Lượt xem: 1

Hoàng Như Ý mượn cớ thân thể suy yếu, cùng Đào Trọng Nghĩa trải qua một ngày nhàm chán cho có lệ.

 

Chân tay của nàng lúc nào cũng vô lực, không muốn du sơn ngoạn thủy.

 

Cứ di chuyển một chút là nàng lại đầu váng mắt hoa, không muốn du thuyền xem cá.

 

Tinh thần của nàng thường xuyên mệt mỏi, không muốn cử động nói chuyện.

 

 

Cả ngày này, Hoàng Như Ý diễn đến nhập tâm làm một nàng tiểu thư yếu đuối bệnh tật, cũng cho Đào Trọng Nghĩa cơ hội phô bày dáng vẻ nhu tình, thương tiếc cho vị hôn thê. Diễn tới diễn lui, Hoàng Như Ý có cảm giác cơ mặt của nàng đã cứng đơ hết cả ra thì Đào Trọng Nghĩa mới chịu đưa nàng trở lại biết viện.

 

Tiễn được con khổng tước giả tạo kia đi rồi, tiểu thư mèo nhỏ mới cảm thấy sinh lực của mình phục hồi được đôi chút. Nàng bèn chạy đi tìm sói xám tính sổ.

 

Khi Hoàng Như Ý tìm thấy Tần Thanh Nguyện, hắn vẫn đang đứng thẫn thờ nơi vườn hoa, ngay đúng vị trí mà nàng bảo hắn không được đi theo ban nãy. Dáng vẻ ủ rũ này của sói xám làm trong lòng mèo nhỏ thấy nhói đau. Nhưng nhìn thấy hắn, trong đầu của nàng liền có thể xua đi chướng khí của gã khổng tước kia, nên nụ cười của Hoàng Như Ý lại nở ra rực rỡ.

 

Nụ cười ấy tươi thắm như hoa, nhưng là cành hoa có gai, đ.â.m vào mắt Tần Thanh Nguyện đến đau nhức, đ.â.m vào lòng Tần Thanh Nguyện đến rỉ máu. Tiểu thư đi dạo một vòng với vị hôn phu, quay về đã tươi cười hớn hở như thế. Còn khi ở cạnh hắn, nàng chỉ thường rơi lệ.

 

Gương mặt và cả khí tức của Tần Thanh Nguyện càng thêm u ám. Dù hắn đã kéo khăn che kín cả mặt, nhưng sự u uất vẫn toát ra từ ánh mắt, bờ vai và dáng người. Hoàng Như Ý bước đến gần, Tần Thanh Nguyện liền lùi lại, giữ khoảng cách. Hoàng Như Ý tủi thân. Nhưng nghĩ lại, hình như nàng cũng có lỗi.  Thế nên, bỏ qua sự xa cách của sói xám, mẻo nhỏ meo meo hỏi:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/94-trong-long-ri-mau.html.]

- Chàng cứ đứng ở đây suốt cả ngày à?

 

- Vâng.

 

- Chàng giận ta sao?

 

- Tiện nô không dám. Tiện nô chỉ là hạ nhân.

 

- Đại Kiêu! Những lời ta nói với chàng, chàng không còn nhớ hay sao?

 

Tần Thanh Nguyện vẫn cúi đầu, gầm mặt không đáp. Hoàng Như Ý hết cách, nàng đành gọi hắn theo mình vào phòng. Đóng kín cửa lại, Hoàng Như Ý nhìn Tần Thanh Nguyện đăm đăm, nhưng chỉ thấy được một đỉnh đầu câm lặng. Hoàng Như Ý thở dài, nhẹ giọng giải thích:

 

- Chàng đừng như thế nữa. Ta cũng chỉ bất đắc dĩ mới đi theo Đào Trọng Nghĩa phát ngốc cả ngày thôi, ở bên gã thật sự nhàm chán vô cùng, so ra còn kém xa thư thái khi ở cùng với chàng nữa.

 

Tần Thanh Nguyện vẫn cúi đầu im lặng. Tiểu thư đúng là nhân từ. Nàng vì muốn an ủi hắn mà nói dối lòng mình. Nụ cười rực rỡ của nàng ban nãy, Tần Thanh Nguyện vẫn còn nhớ rõ. Nên hắn chỉ trầm mặc, không phản ứng.

 

Hoàng Như Ý lại phải tiếp tục giải thích:

 

- Ta biết chàng không vui khi ta không để chàng đi theo. Nhưng mà, là do ta sợ chuyện của chúng ta bị Đào Trọng Nghĩa phát hiện. - Hoàng Như Ý cọ cổ hắn, thân mật lấy lòng. – Chàng đừng có ghen nữa nha.

 

Tần Thanh Nguyện thoáng ngẩng đầu lên, hốt hoảng. Hắn đã để lộ sơ hở gì chăng? Sao tiểu thư lại nhận ra là hắn đang ghen vậy? Nhưng rồi, ngay sau đó, đầu của Tần Thanh Nguyện lại gục xuống. Hắn nhớ, tiểu thư nói rằng, nàng không cho hắn đi theo, là bởi vì sợ rằng chuyện của hắn và nàng bị Đào Trọng Nghĩa phát hiện. Nàng không muốn để lộ quan hệ mờ ám và tội lỗi với hắn.

Loading...