Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 96. Hắn không thể lui bước
Cập nhật lúc: 2025-02-04 14:17:59
Lượt xem: 3
Khi Tần Thanh Nguyện chấp hành xong nhiệm vụ cuối cùng của ám vệ, toàn thân tơi tả vết thương. Hắn không dám đến tìm Hoàng Như Ý ngay, sợ sẽ khiến cho nàng lo lắng, nên tìm chỗ đắp thuốc, băng bó vết thương cẩn thận rồi mới quay lại biệt viện. Nhưng đến lúc đó, chào đón hắn chỉ là cảnh vườn không nhà trống. Tỳ nữ, tạp dịch, đầu bếp cũng đã bị điều đi hết. Tần Thanh Nguyện vừa hoảng vừa loạn, chạy như điên, tìm kiếm khắp các ngõ ngách trong biệt viện.
Cuối cùng, Tần Thanh Nguyện tìm thấy một mảnh giấy nhỏ do Hoàng Như Ý để lại, bên ngoài ghi rõ:
“Gởi Đại Kiêu của ta…”
Tần Thanh Nguyện thở phào nhẹ nhõm. Nhưng khi đọc những dòng chữ trong giấy, Tần Thanh Nguyện lại hoang mang. Trong giấy, những dòng chữ bé xinh ghi ngắn gọn rằng:
“Ta phải về phủ một chuyến. Ở lại đây. Chờ ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/96-han-khong-the-lui-buoc.html.]
Tần Thanh Nguyện rất muốn tuân lệnh của tiểu thư. Tuy nhiên, không hiểu sao, trong lòng hắn, dự cảm bất an cứ mỗi lúc một tăng lên. Nửa khuya giật mình tỉnh giấc, Tần Thanh Nguyện không nén nổi lo lắng nữa, hối hả chạy thẳng một mạch về Hoàng phủ.
Tần Thanh Nguyện không dùng ngựa, cũng không dùng xe, vì một mình hắn dùng nội lực thi triển khinh công thì di chuyển còn nhanh hơn cả ngựa và xe gấp mấy lần. Tuy nhiên, vận dụng nội lực lúc này khiến Tần Thanh Nguyện không mấy dễ chịu. Vết thương chồng chất vết thương. Máu chảy loang theo mồ hôi. Tần Thanh Nguyện không màng đến toàn thân đau đớn, phóng như bay trên đường. Hắn về đến Hoàng phủ khi trời vừa hửng sáng.
Đập vào mắt Tần Thanh Nguyện là cảnh tấp nập người qua kẻ lại ít khi thấy trong Hoàng phủ. Từ trước đến nay, Hoàng Như Ý luôn thích yên tĩnh, vợ chồng Hoàng thừa tướng cũng không ham náo nhiệt ồn ào. Sao lúc này lại xôn xao nháo nhào thế này? Tần Thanh Nguyện túm một gã gia nhân lại hỏi và choáng váng đến suýt nữa là ngã quỵ.
Hôn lễ của Hoàng Như Ý đang được gấp rút chuẩn bị. Ngày mai là đàng trai đã đến rước dâu rồi. Tần Thanh Nguyện ngừng thở mất mấy giây, nuốt khan cổ họng đắng chát khô khốc, lảo đảo chạy đến phòng của Hoàng Như Ý. Nhưng trước cửa phòng đã có rất nhiều hộ vệ canh gác. Đào Trọng Nghĩa đã nói thẳng với Hoàng thừa tướng về mối nghi ngại của hắn dành cho gã ám vệ theo Hoàng Như Ý đến biệt viện. Hơn nữa, việc Tần Thanh Nguyện được Hoàng Như Ý ban tên, rồi hắn ở cùng xe ngựa với Hoàng Như Ý trong suốt chặng đường đến biệt viện, và cả việc hắn muốn từ bỏ thân phận ám vệ,... toàn bộ đều đã tới tai của Hoàng thừa tướng.
Cho nên, Tần Thanh Nguyện bị cấm cửa. Hắn cứ tiến đến gần là bị cả đám hộ vệ tuốt gươm rút đao ra ngăn chặn, không cho tiếp cận trong phạm vi mười thước. Tần Thanh Nguyện có thể đánh ngã đám hộ vệ này, xông vào phòng Hoàng Như Ý. Nhưng hắn không dám. Hắn bị xua đuổi trước cửa nhiều lần như thế, động tĩnh cũng không phải là nhỏ, nếu tiểu thư muốn gặp hắn, thì nàng đã có thể ra lệnh cho phép hắn vào gặp, hoặc nàng ra mở cửa để nghe hắn nói. Nhưng Tần Thanh Nguyện bị hộ vệ đánh ngã mấy lần mà Hoàng Như Ý vẫn không hề xuất hiện.
Trong lòng Tần Thanh Nguyện vừa nóng như bị lửa đốt, lại vừa lạnh như lọt vào hầm băng. Lẽ nào, tiểu thư cũng đồng ý với mối hôn sự này, cho nên, nàng dùng thái độ xua đuổi để cho hắn tự biết khó mà lui? Tần Thanh Nguyện cười thê lương. Hắn vốn đã không có tư cách để tiến tới bên nàng nữa rồi. Nhưng trong chuyện này, hắn không thể lui bước, cũng không thể lui được. Nếu đối tượng kết hôn của Hoàng Như Ý là bất cứ ai khác, Tần Thanh Nguyện đã có thể sử dụng viên thuốc Hủy thi diệt cốt vừa mới được cấp lại, lặng lẽ biến mất khỏi cuộc đời nàng. Nhưng nếu đó là Đào Trọng Nghĩa, thì không được.