Trở về trước khi yêu quỷ phu quân vì ta chết trận - 46
Cập nhật lúc: 2024-11-12 08:26:32
Lượt xem: 2
“Cần phải trở về.”
Quỷ nữ chớp chớp mắt: “Nga, tôn chủ vội vã trở về thấy tôn……”
Một đạo lạnh lẽo ánh mắt liếc xéo lại đây, quỷ nữ biết điều mà bưng kín miệng.
“Đồ vật làm ngươi chuẩn bị đâu?”
Quỷ nữ ngoan ngoãn lấy ra một bộ tay y màu huyền sắc, cung kính mà đưa cho vị cấp trên xấu tính của nàng.
Tối nay c.h.é.m g.i.ế.t kịch liệt , lúc này dưới bộ quần áo màu xanh lục của Mặc Lân che kín yêu văn màu đen và xà lân.
Hắn mang lên tay y màu huyền sắc.
Vừa vặn che khuất phần mu bàn tay, nơi duy nhất có thể lộ ra những hoa văn yêu dị.
Gió lặng, mây tan, trăng sáng trên bầu trời.
Trong bóng đêm đen nhánh như mực, ngọn đèn dầu như ngân hà phủ kín toàn bộ chân núi.
Cực Dạ Cung vẫn như mọi khi treo lên đèn lồng sáng rực. Đèn lồng đỏ dùng trong ngày đại hôn vẫn chưa được tháo xuống, còn lưu lại chút không khí tân hôn.
Nga
Mặc Lân đứng ngoài lầu chính, đôi mày kiếm nhíu chặt, trên mặt lại không có nhiều ít không khí vui mừng.
Bóng đêm càng sâu, càng khiến hắn nhớ đến gương mặt lạnh lùng của thiếu nữ đêm qua.
Ban ngày, thái độ của nàng có vẻ hòa hoãn hơn, khiến hắn bắt đầu nghi ngờ liệu có phải mình đã suy nghĩ quá nhiều. Hắn không thể xác định được nàng rốt cuộc đang nghĩ gì hoặc là muốn cái gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-ve-truoc-khi-yeu-quy-phu-quan-vi-ta-chet-tran/46.html.]
Giấu ở dưới tay áo yêu văn cùng xà lân hơi hơi nóng lên, như thể một vết sẹo cũ bị chạm phải, đau nhói trở lại
Trên cao, cửa sổ khẽ rung động, tiếng động vang lên mơ hồ trong không gian tĩnh lặng.
Mặc Lân ngước mắt nhìn lên.
Tối nay, ánh trăng trong vắt, tỏa ánh sáng dịu dàng làm dịu bớt sự lạnh lẽo của ban đêm.
Khoác áo tựa cửa sổ, thiếu nữ ngắm nhìn trăng, không biết đang suy tư điều gì. Ngoài kia, sơn dã vẫn chìm trong màn đêm, sương mù cùng gió nhẹ thoảng qua, mái tóc dài đen nhánh của nàng khẽ lay động. Tay áo rộng thướt tha hợp lại ở giữa khuỷu tay nàng, như đôi dải mây mềm mại ôm lấy vầng trăng trên bầu trời.
Nàng đứng đó, tựa như hình bóng hắn từng thấy ngàn vạn lần ...trong mộng.
Trong lòng vốn bị bao phủ bởi chút oán khí như có như không, nhưng nó giống như tan biến theo làn gió đêm thoảng qua.
…… Tính.
Cùng lắm thì tối nay hắn sẽ không bỏ tay y này ra, cũng không để lộ ra tới ở trước mặt nàng, như vậy chắc nàng cũng chẳng còn gì để nói.
“Gặp qua tôn chủ.”
Một huyền y thiếu niên đề đèn đi tới, dừng trước mặt Mặc Lân, trên gương mặt treo lên nụ cười khách sáo.
Đó là một trong cặp song sinh bên cạnh nàng — tựa hồ kêu Triều Minh.