Trộm Mộng - 88
Cập nhật lúc: 2024-06-11 17:13:59
Lượt xem: 65
“Miêu Bạch, tấn công con mèo tinh đó trước, nó chính là nhược điểm của An Dao”
Miêu Bạch nghe Dương Hoài Khanh nói mà không khỏi cười trộm trong lòng, cỡ cái thứ người không ra người, quỷ chẳng ra quỷ thế kia mà cũng dám mơ tưởng tấn công anh thì đúng là ảo tưởng. Mặc dù không thể phủ nhận Dương Hoài Khanh cũng có tí tài năng, nhưng mà tài ảo tưởng của anh ta còn nhiều hơn cả tài năng. Nghĩ đến đây thì Miêu Bạch lại tức sôi máu, một con người như vậy có điểm nào tốt mà An Dao lại có thể cùng với hắn...
“Mèo tinh thì đã làm sao, còn hơn con rùa rụt cổ là mày. Tao đã nhắm đến mày lâu lắm rồi, nhưng vì An Dao mà tao thậm chí còn chừa lại linh hồn của Trịnh Phương Thảo cho mày...”
Miêu Bạch nói chưa xong thì đã thấy An thi triển bùa. Không ngờ An sớm đã có chuẩn bị, nó nhặt lấy những linh hồn bỏ lại trong phòng phá thai để luyện thành quỷ, bây giờ nó lại lấy ra để điều khiển đối phó với Miêu Bạch. Miêu Bạch chúa ghét mấy thứ lai tạp này, nó nhổ lấy một cọng tóc rồi thả lên không trung, những thứ kia không có cách nào tiếp cận nó được.
Mà những thứ quỷ kia không tấn công được Miêu Bạch lại quay sang tìm Thường Vy, bọn chúng vậy mà lại có thể nhận ra kẻ chủ mưu hại mình. Thường Vy bây giờ đang thất thế, mụ ta chẳng có tài cáng hay phù phép gì ngoài trừ việc điểu khiển người khác làm việc. Bây giờ lại thấy An, người con trai mà mụ ta cho rằng vĩnh viễn cũng về phe mình đang dùng cái thứ quái dị kia đối phó với mình. Thường Vy hoài nghi liệu có phải An cố tình đối phó với bà ta, đối phó với Miêu Bạch chỉ là giả vờ.
Dương Hoài Khanh cũng thật nhanh trí, anh ta thấy không đối phó được với Miêu Bạch thì nhanh chóng chuyển hướng sang Quỷ bướm nãy giờ đang xem kịch hay. Nói thật thì trước nay Quỷ bướm chưa từng muốn đối phó với An Dao, con đường ông ta đi cũng được xem là chính quy. Chuyện An Dao luyện mộng còn phải nói là học lại từ ông ta. Trước đây ông ta từng suýt nữa nuốt An Dao vào bụng và cũng bị cô cắn lại cho sợ đến giờ thì ông ta không đụng mặt hay dính líu gì đến An Dao nữa. Không giống như đám người Dương Hoài Khanh, chỉ thích hưởng lợi trên công sức của người ta.
“Quỷ bướm, đã lâu không gặp!”
Miêu Bạch chào hỏi Quỷ bướm, anh nhận ra Dương Hoài Khanh không ổn, có lẽ anh ta đang định dùng thứ trong bụng mình thì phải. Quỷ bướm quay đầu nhìn Miêu Bạch, mất một lúc ông ta mới nhận ra anh chính là thương buôn năm đó, bởi vì sau lân gặp năm ấy thì bọn họ không có dịp gặp nhau lần nào nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trom-mong/88.html.]
Quỷ bướm chưa kịp nói gì đã thấy rất kì lạ, ông ta quay đầu nhìn lại Dương Hoài Khanh đã chậu bị “moi bụng” mình. Mà hành động này đã làm cho mèo quỷ ở bên kia thèm thuồng rõ dãi.
Không đợi cho khán giả đợi chờ lâu, Dương Hoài Khanh đa dùng d.a.o rạch một đoạn trên bụng mình. Nhưng điều kì lạ là lại chẳng có tí m.á.u nào chảy xuống cả. Lẽ nào Dương Hoài Khanh này cũng là quỷ hay sao, Miêu Bạch không tin điều đó, rõ ràng anh ta chỉ là sống hơi dai mà thôi. Bọn họ chẳng ai biết được Dương Hoài Khanh từ khi quỷ trùng kí sinh trong bụng mình thì anh ta đã không ăn cơm mà chỉ uống bùa do An luyện, một con người nhiều năm không cần ăn cơm thì bây giờ ắt hẳn cũng chẳng còn là con người bình thường nữa rồi. Rất có khả năng Dương Hoài Khanh vốn đã nên c.h.ế.t từ rất nhiều năm trước, sau đó dựa vào bùa chú để kéo dài sự sống giống như cha của anh ta ở quê nhà vậy.
Thường Vy chấn động nhẹ, có lẽ mụ ta cũng giật mình chẳng biết bao lâu nay bản thân đã hợp tác với loại người hay ma quỷ gì nữa chỉ có Quỷ bướm là nghiên đầu mình với ánh nhìn rất lạ. Ông ta ngơ ngác nhìn thấy sau lớp da bụng không chảy m.á.u kia của Dương Hoài Khanh cho đến khi...
Quỷ bướm hoảng hốt muốn đập cánh bay nhưng dường như đã không kịp. Bởi vì bây giờ dưới vết rách ngắn trên bụng Dương Hoài Khanh đang có thứ gì nhoi nhúc đang xé rách bụng của anh ta và bắt đầu chui ra.
Quỷ bướm hét lên một tiếng khi thấy con Quỷ trùng to tướng đang rướn ra khỏi bung của Dương Hoài Khanh. Miêu Bạch lúc này thật muốn để cho An Dao nhìn thấy cảnh này hết sức, để xem An Dao có còn thèm thuồng gì tên Dương Hoài Khanh này nữa không.
“Chuyện gì vậy?”
Tử Đằng cũng giật mình lùi về bên cạnh Miêu Bạch, Miêu Bạch lắc đầu nói: “Không biết, nhưng tôi đoán là trước đây Quỷ bướm đã hạ một loạt Quỷ trùng xuống viện pháp y Thanh Hòa mà không nghĩ đến Dương Hoài Khanh đã tương kế tựu kế, dùng bùa chú để nuôi lớn Quỷ trùng và chờ ngày hôm nay.”
“Ghê gớm thật, cái tên con người kia không ngờ lại ghê gớm như vậy”
Tử Đằng không thể không buộc miệng khen một câu va nhận lại ánh mắt liếc xéo của Miêu Bạch cùng câu nói: “Bọn chúng chỉ là một bọn lươn lẹo lắm quỷ kế chứ có gì mà hay?”