Trọn Kiếp Cùng Người - Ngoại truyện 1-3
Cập nhật lúc: 2024-10-27 09:30:15
Lượt xem: 28
Nhất định là đồ ăn của Chu gia quá tốt mới nuôi nàng trắng trắng mập mập.
Nàng còn dựa vào khuôn mặt hiền lành, nụ cười chân thành đánh thức trái tim mềm yếu của Chu mẫu và Lý ma ma.
Nói cái gì mà nữ hài tử chính là tri kỷ, mềm mại như nước, không giống như tiểu tử kia giống như một tảng đá, vừa thối vừa cứng.
Thật đáng giận.
Điều giận chính hơn nữa là nha đầu ngốc kia không cẩn thận bị bong gân ở chân, hắn hiếm khi có ý tốt đỡ nàng, kết quả là cả nhà trên dưới cùng nhau trừng phạt hắn. Phụ thân phạt hắn quỳ xuống đất, đánh đòn hắn .
Hắn chưa bao giờ chịu oan uổng như vậy.
Sau khi sự việc qua đi, hắn nhân lúc người khác không để ý mà chặn đường Tần Kiệm.
Quân tử báo thù, phải biến tội danh thành thật mới được.
Chu Ngạn đưa tay ra, dự định đẩy nàng một cái.
Kết quả là nha đầu này sợ hãi đến nhắm mắt lại, hai tay ôm đầu.
Hắn cũng không biết tại sao, đột nhiên mình lại không xuống tay được.
Không biết bắt đầu từ lúc nào, hắn rất ít khi bắt nạt nàng.
Có phải là từ năm nàng mười tuổi, trận ốm đó khiến nàng suýt chút nữa mất mạng?
À, phải rồi, nhất định là vậy, lúc đó nàng đã sốt cao tới thần trí mơ hồ.
Mẫu thân buộc hắn phải thề rằng sau này sẽ đối xử tốt với Kiệm Kiệm, sẽ không bao giờ bắt nạt nàng, để nàng phải chịu uất ức.
Trong tình huống đó, hắn liếc nhìn khuôn mặt đỏ bừng, hôn mê bất tỉnh của Tần Kiệm, không hiểu tại sao trong lòng lại cảm thấy khó chịu.
Nói ra lời thề cũng mang ý nghĩa xem nàng là thê tử của mình.
Thật sự là khó chịu, trong lòng Chu Ngạn cảm thấy nghẹn ngào, uất ức, cảm giác rất kì lạ.
Nàng đã là thê tử của mình, hắn cũng không thể bắt nạt được nữa.
Nhất là khi nàng còn ôm đầu, thận trọng liếc hắn một cái.
Đôi mắt sáng lấp lánh, giống như những viên ngọc trai đen, tỏa ra ánh sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tron-kiep-cung-nguoi/ngoai-truyen-1-3.html.]
Hơi thở thiếu niên nghẹn lại, hắn cảm thấy trong lòng mình giống như bị mèo con cào cấu, ngứa ngáy không chịu nổi.
Sau đó, hắn đưa tay ra véo vào mặt nàng.
"Thôi bỏ đi, quân tử không làm chuyện mờ ám, ta khinh thường việc này."
Xong rồi, khuôn mặt của nàng thật mềm mại thật mịn màng, cảm giác thật dễ chịu, lại muốn véo một lần nữa.
Thê tử nhà mình, mình bắt nạt thì cũng thôi đi, người bên ngoài bắt nạt thì có chút không thể chịu được.
Nha đầu xấu xa nhà Vương thông phán lừa gạt nàng trốn ở trong giếng, còn kéo dây thừng lên.
A Ngạn ca ca “ôn hoà với nữ tử” trong miệng Sở Sở lại nổi giận đùng đùng, mắng mỏ Vương Yên: "Tuổi còn nhỏ mà đã ác độc như vậy!"
Hắn khiến tất cả người lớn đều kinh ngạc, khuôn mặt của Thông phán phu nhân càng không có chút ánh sáng, từ đó trở đi, Vương Yến nhìn thấy Tần Kiệm ngay cả lời cũng không dám nói.
Phu nhân Hà gia có ý định kết thân với Chu gia.
Hà tri châu đích thân mở miệng, không ngờ Chu phụ thân lại lấy lễ để tiếp đón, áo não nói: “Hà đại nhân, thật sự không dám giấu giếm, hài tử Tần Kiệm này không chỉ là nữ nhi của cố nhân, nàng ấy còn có hôn ước với tiểu nhi tử…”
Chu mẫu càng thẳng thắn hơn, nói với Chu Ngạn: “Con an phận một chút ta, không được đi trêu chọc nữ nhi nhà Hà gia, Hà gia này là vũng nước đục, chúng ta sẽ không đi vào. Phụ thân con đã ba lần xin lệnh điều nhiệm, vất vả lắm mới được trong kinh chấp thuận, sang năm chúng ta sẽ rời khỏi Địch Châu, chờ Tần Kiệm cập kê, hai đứa sẽ thành thân.”
Tính toán lại, một nhà bọn họ đã tới Võ Định phủ được tám năm.
Chu phụ thân là một văn nhân, có thể tạo dựng được chỗ đứng vững chắc ở Địch Châu, mọi người đều kính trọng gọi một tiếng "Đồng tri lão gia", cũng có chút quan hệ với Hà tri châu.
Nhưng không hiểu tại sao, phụ thân và mẫu thân lại không thích nhà Hà gia.
Chu Ngạn từng có ấn tượng tốt về Hạ bá bá thích cười tủm tỉm.
Rõ ràng ông ta rất tốt với phụ thân, nhưng Chu phụ thân lại nói: “Đó là hổ ăn thịt người.”
Sau đó, khi vụ án khai thác mỏ tư bị vạch trần, Chu Ngạn cuối cùng cũng hiểu được tại sao phụ thân lại ba lần bốn lượt giả vờ ngây ngốc khi bị ông ta lôi kéo.
Và tại sao phụ thân lại kiên trì xin lệnh điều nhiệm từ trong kinh thành?
Chỉ còn một bước nữa là cả nhà bọn họ đã có thể rời khỏi Địch Châu.
Chỉ còn một bước nữa là hắn có thể cưới được Tần Kiệm.
Tại sao người trong kinh điều tới thẩm tra vụ án lại là thái giám?