Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 15: Lòng tham không đáy
Cập nhật lúc: 2025-01-28 01:53:58
Lượt xem: 27
Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
“Vậy đây là…” Hạ Phù Dung run rẩy chỉ tay vào thứ bẩn thỉu trong tay Thạch Tâm, ngay lập tức nhớ lại mình vừa uống trà mà Thạch Tâm đã rót cho, dạ dày nàng ta cuộn lại, cảm giác nôn nao dâng lên. “Hạ Trì Uyển, muội hại ta sao?!”
“Thứ tỷ, sao lại nói vậy? Ta có hại gì tỷ đâu. Là ta đá tỷ ra khỏi xe ngựa, hay là đẩy tỷ vào tay cướp để bị xâm hại?” Hạ Trì Uyển chớp mắt, đôi mắt sáng long lanh đầy vẻ mỉa mai, không thể phủ nhận, đôi mắt ấy đẹp đến mức khó quên.
“Nhưng muội lại để loại người này rót trà cho ta!” Hạ Phù Dung nghĩ đến việc mình đã uống trà do Thạch Tâm pha, cả cổ họng như muốn trào lên. “Không trách được, không trách được, chính vì thế muội không uống trà mà lại nhìn ta uống hết chén này đến chén khác!”
“Có gì đâu?” Hạ Trì Uyển liếc nhìn Hạ Phù Dung, lạnh nhạt nói, “Thứ tỷ nghĩ chúng ta ăn uống hàng ngày là như thế nào? Cũng là nông dân gieo hạt xuống đất, đợi cây mọc rồi bón phân. Mà phân ấy chính là thứ nước hoa đêm*, cho nên tỷ ngày nào cũng ăn cơm nấu từ gạo bón phân nước hoa đêm, uống trà xanh cũng vậy, Thạch Tâm chỉ pha cho tỷ một chén trà, có gì sai?”
Những lời này của Hạ Trì Uyển nặng nề đến mức Hạ Phù Dung không thể chịu đựng được nữa, bịt miệng chạy vội ra ngoài, tìm một gốc cây để nôn.
Hạ Trì Uyển ngồi lại, quay sang nói với Thanh Hà: “Ngươi đi theo tỷ tỷ đi.”
Thanh Hà nghe vậy, vội vàng đứng dậy, chạy theo chăm sóc Hạ Phù Dung.
Hạ Trì Uyển mỉm cười, nói với Thạch Tâm: “Cất đồ đạc của Thanh Hà đi, mang sang Thu di nương đó. Ngươi dọn vào phòng của Thanh Hà đi.”
Thạch Tâm sững sờ, tiểu thư muốn thăng chức cho nàng thành nha hoàn nhất đẳng sao? Thạch Tâm vui vẻ trong lòng, trước đó nàng đã đoán đúng tâm ý của tiểu thư!
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Trong khu vườn, sau khi Hạ Phù Dung nôn xong, cổ họng vẫn đau rát, trong lòng lại càng tức giận.
Khi thấy Thanh Hà đuổi kịp, ánh mắt nàng ta lóe lên tia lửa giận, quay lại tát một cái vào mặt Thanh Hà: “Sao lúc nãy không nhắc ta, để ta uống trà mà tiện tì đó pha?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-15-long-tham-khong-day.html.]
Thanh Hà bị tát đến mức ngây người, vì là nha hoàn được tiểu thư yêu quý nhất, Thanh Hà chưa từng bị ai tát bao giờ. Hôm nay lại bị Hạ Phù Dung tát hai cái!
“Ta đã ra hiệu bằng ánh mắt rồi, nhưng tiểu thư không nhìn ta lấy một lần, sao có thể trách ta được? Ta giúp tiểu thư nói tốt mà bị phạt, tiểu thư có bao giờ quan tâm đến mạng sống của ta đâu! Tiểu thư chưa bao giờ trách phạt ta, hôm nay lại bị tiểu thư đánh hai cái. Nếu tiểu thư thấy ta vô dụng, sau này không giúp tiểu thư nữa, ta cũng không tự làm khổ mình!”
Từ khi Thu di nương và Hạ Phù Dung cùng nhau lợi dụng Thanh Hà để nịnh hót, kiểm soát Hạ Trì Uyển, cả hai luôn coi trọng Thanh Hà, thỉnh thoảng lại thưởng cho nàng. Nếu không có những lợi ích từ Thu di nương và Hạ Phù Dung, Thanh Hà sao có thể tìm cách thăng tiến như thế?
“Ngươi!” Bị một tiện tì dạy dỗ như vậy, Hạ Phù Dung tức giận đến mức đâu tim.
Hạ Trì Uyển thì đã đành, thân phận cao hơn nàng ta. Nhưng Thanh Hà, nha hoàn này chẳng là gì cả, lại dám lớn tiếng với chủ nhân của mình. Nếu không còn dùng được Thanh Hà, nàng ta đã sai người đánh c.h.ế.t nàng ta từ lâu!
Hạ Phù Dung tức giận, từ trên đầu rút một chiếc trâm vàng, đưa cho Thanh Hà. Nha hoàn này, nói nhiều như vậy, chẳng phải chỉ để lấy được món quà này sao?
_________________________________________________
(*) Nước hoa đêm: Phần này Ruby không biết dịch như thế nào. Dưới đây là đoạn đấy, có cả tiếng Trung, bản Hán Việt lẫn bản raw. Mọi người dịch giúp Ruby nhé!
Bản tiếng Trung:
“这有什么。”夏池宛睨了夏芙蓉一眼,“庶姐以为我们平日里吃的饭菜是怎么来的。皆是农户将种子播下田,等长了芽儿之后施肥。而肥料之中,便是那夜香最肥。庶姐平日里连夜香浇灌出来的米饭、青茶都能食得,石心不过是泡了一杯茶而已,有何不对?”
Bản Hán Việt:
“Giá hữu thập ma.” Hạ trì uyển nghễ liễu hạ phù dung nhất nhãn, “Thứ tỷ dĩ vi ngã môn bình nhật lí cật đích phạn thái thị chẩm ma lai đích. Giai thị nông hộ tương chủng tử bá hạ điền, đẳng trường liễu nha nhi chi hậu thi phì. Nhi phì liêu chi trung, tiện thị na dạ hương tối phì. Thứ tỷ bình nhật lí liên dạ hương kiêu quán xuất lai đích mễ phạn, thanh trà đô năng thực đắc, thạch tâm bất quá thị phao liễu nhất bôi trà nhi dĩ, hữu hà bất đối?”
Bản raw:
“Này có cái gì.” Hạ Trì Uyển liếc Hạ Phù Dung liếc mắt một cái, “Thứ tỷ cho rằng chúng ta ngày thường ăn đồ ăn là như thế nào tới. Đều là nông hộ đem hạt giống gieo xuống điền, chờ dài quá mầm nhi lúc sau bón phân. Mà phân bón bên trong, đó là đêm đó hương nhất phì. Thứ tỷ ngày thường suốt đêm hương tưới ra tới cơm, thanh trà đều có thể thực đến, thạch tâm bất quá là phao một ly trà mà thôi, có gì không đúng?”