Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 17: Nha hoàn như thế

Cập nhật lúc: 2025-01-28 01:55:51
Lượt xem: 24

Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)

 

Nhìn thấy những nô tài dưới kia đang run sợ, tâm trạng căng thẳng của Hạ Trì Uyển mới dần dần vơi đi.

 

Cả trong viện này, không ai nhớ ai mới là chủ nhân thực sự ở đây, Hạ Trì Uyển tự hỏi trong lòng, trước kia nàng đã nuông chiều những nô tài này đến mức nào.

 

“Thạch Tâm, ngươi đi báo cáo với quản gia một tiếng, thay áo mới rồi hãy lại hầu hạ ta.” Hạ Trì Uyển đuổi hết mấy nô tài ra, rồi lại sai Thạch Tâm đi thay trang phục.

 

“Dạ, tiểu thư.” Thạch Tâm lĩnh mệnh rồi rời đi.

 

Thu di nương suốt bao lâu nay vẫn nghĩ rằng, có Thanh Hà giúp đỡ, Hạ Phù Dung đi cầu hòa chắc hẳn sẽ không gặp chuyện gì bất ngờ.

 

Chỉ là, khi Thu di nương thấy Hạ Phù Dung trở về, bà thật sự khá ngạc nhiên, “Thanh Hà, ngươi không ở bên cạnh Tiểu Uyển, sao lại quay lại đây?”

 

Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)

Thu di nương không thể không chú ý đến cây trâm vàng trên đầu Thanh Hà và chiếc vòng ngọc trên tay nàng. Bà ta nhìn Hạ Phù Dung với vẻ không hài lòng, cảm thấy Hạ Phù Dung thật sự quá “phá của.”

 

“Nô tỳ… nô tỳ được tiểu thư phái đến hầu hạ Thu di nương.”

 

Thanh Hà thành thật nói, cảm nhận được ánh mắt sắc bén của tiểu thư, nàng vội vàng giải thích, “Tiểu thư nói, Thu di nương là một chủ nhân có tiền đồ vô lượng, bảo ta phải theo sát bên Thu di nương và hầu hạ thật tốt, không thể làm phật lòng Thu di nương.”

 

Thanh Hà đã rất tự giác xuyên tạc lời của Thạch Tâm, từ "lượng" thành "lương"*, một chữ sai làm sai lệch ý nghĩa hoàn toàn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-17-nha-hoan-nhu-the.html.]

Thu di nương liếc nhìn Thanh Hà, rồi lại nhìn sang Hạ Phù Dung, muốn nghe lời giải thích từ nàng.

 

Hạ Phù Dung mặt mày cau có, “Mẫu thân, sau này đừng bắt con đi cầu hòa với Hạ Trì Uyển nữa, con không thể chịu đựng được sự nhục nhã này. Hạ Trì Uyển chẳng hiểu đang dùng trò gì, con đã chủ động nhượng bộ rồi mà nàng ta vẫn không buông tha. Chỉ vì nàng ta muốn xin nàng ta trà Mao Phong mà thôi, quá nhỏ mọn, lại còn mắng con mặt dày! Mẫu thân, từ nhỏ đến lớn, con chưa bao giờ chịu nhục như vậy, mẫu thân phải giúp con đòi lại thể diện, làm Hạ Trì Uyển khó chịu!”

 

Dù nàng phải dựa vào Hạ Trì Uyển để trở thành chính thất, nhưng điều đó không có nghĩa là nàng phải để Hạ Trì Uyển đè nén mình mãi. Nàng không thể đối mặt trực tiếp với Hạ Trì Uyển, vậy thì phải âm thầm xử lý!

 

“Con muốn mẫu thân nói gì đây?”

 

Dù Hạ Phù Dung nói không rõ ràng, Thu di nương cũng đại khái hiểu ra, lần này Hạ Phù Dung đi cầu hòa không những không hòa giải được, mà có lẽ còn mang thêm mớ giận dữ trở về.

 

“Thu di nương, thực ra chuyện này không thể trách tiểu thư, chỉ có thể nói là thời cơ không đúng.” Thanh Hà đã bắt đầu chấp nhận rằng từ giờ nàng là người trong viện Thu di nương.

 

“Chuyện vừa xảy ra, tiểu thư trong lòng vẫn còn chút tức giận, tự nhiên không dễ nói chuyện như bình thường.”

 

Thanh Hà thông minh, không nhắc đến chuyện Hạ Phù Dung rõ ràng là đi cầu hòa nhưng lại không biết xấu hổ hỏi Hạ Trì Uyển đòi Mao Phong.

 

Người ngoài nhìn vào có lẽ sẽ tưởng Hạ Trì Uyển là người đi cầu hòa, ai lại có thể làm như vậy mà còn kiêu ngạo chứ?

 

“Cũng đúng, là chúng ta quá vội vàng.” Thu di nương gật đầu, từ khi trở về từ ổ cướp, Hạ Trì Uyển đã trở nên kỳ lạ, không còn dễ đối phó như trước nữa.

 

“Ta chỉ lo vì chuyện này, Hạ Trì Uyển sẽ hoàn toàn xa lánh chúng ta. Ta với mẫu thân của Uyển nhi là tỷ muội ruột, tỷ ấy mất rồi, lẽ ra ta phải chăm sóc Uyển nhi thật tốt. Nếu Uyển nhi giận ta, không chịu quan tâm ta nữa, ta làm sao có thể đối diện với tỷ tỷ đã khuất.”

 

Thấy Thu di nương lại tiếp tục diễn trò, Hạ Phù Dung lẩm bẩm một tiếng rồi ngồi xuống uống trà.

Loading...