Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 29: Tỷ muội tâm kế (3)

Cập nhật lúc: 2025-01-28 02:07:34
Lượt xem: 19

Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)

 

“Phù Nhi hiểu chuyện, nàng nên vui mừng mới phải.” Nhìn thấy mắt Thu di nương ươn ướt, giọng của Hạ Bá Nhiên cũng dịu dàng hẳn.

 

“Ôi, chỉ sợ Phù Nhi làm tổn thương lòng Uyển Nhi. Phù Nhi lại là đứa mạnh mẽ, không biết cách xin lỗi Uyển Nhi. Nếu lần này hai tỷ muội sinh khoảng cách, thiếp thân nhìn mà đau lòng.”

 

Thu di nương thuận thế dựa vào lòng Hạ Bá Nhiên.

 

Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)

“Làm sao có thể chứ? Uyển Nhi là người hiểu đại cục, chẳng khác nào Thiên Độ. Giận dỗi là khó tránh, nhưng tuyệt đối không vì chuyện này mà xa cách Phù Nhi.” Hạ Bá Nhiên an ủi.

 

Vừa nghe đến hai chữ “Thiên Độ”, trái tim Thu di nương như bị kim chích mạnh một cái.

 

Vân Thiên Độ đã qua đời bốn năm, tên nàng cũng ngày càng ít được Hạ Bá Nhiên nhắc đến. Từ khi bà nắm quyền trong phủ, cái tên Vân Thiên Độ hầu như biến mất khỏi miệng Hạ Bá Nhiên.

 

Không ngờ hôm nay bất ngờ nhắc lại, lòng Thu di nương như bị đ.â.m thêm một nhát đau đớn.

 

“Phù Nhi tính cách quật cường, làm cha tất nhiên ta hiểu. Nàng là di nương của nó, cứ khuyên bảo nhiều hơn. Chuyện này không quan trọng, chỉ cần chăm lo cho sức khỏe của nó.” Hạ Bá Nhiên vỗ nhẹ vai Thu di nương.

 

Thu di nương thức thời lui khỏi vòng tay của Hạ Bá Nhiên, “Tướng gia, người chẳng phải cũng biết, Phù nhi không nghe lời thiếp thân. Trong cả phủ, nó chỉ nghe lời người, gần gũi với người, chứ không thân với di nương như thiếp.”

 

“Ha ha…” Nghe lời Thu di nương nói, Hạ Bá Nhiên cười đầy mãn nguyện.

 

Con cái thân cận với ông, dĩ nhiên khiến ông vui vẻ. “Phù Nhi cũng rất hợp ý ta.”

 

Nhìn đống đồ lớn mà Thu di nương mang về, Hạ Phù Dung đầy đắc ý, nàng sớm biết phụ thân cưng chiều mình!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-29-ty-muoi-tam-ke-3.html.]

“Mẫu thân, yến thọ Thái tử thì sao?” Hạ Phù Dung nhìn Thu di nương, ánh mắt lóe lên sự toan tính.

 

“Con không cam tâm để Hạ Trì Uyển đi, ta càng không muốn. Để Vân Thiên Độ nổi bật cả đời là đủ rồi, ta tuyệt đối không để Hạ Trì Uyển che lấp hào quang của Phù Nhi.” Thu di nương cười lạnh.

 

Trong phủ, ba bữa ăn chỉ có bữa sáng và bữa tối là mọi người cùng dùng chung.

 

“Nhị tỷ.” Tuy không thường đến viện của Hạ Trì Uyển, nhưng dạo gần đây mỗi khi gặp trên bàn ăn, Hạ Lê Hi đã thân thiết hơn nhiều với nàng.

 

Lần trước, Hạ Tử Kỳ bị bỏng do súp nóng, nhờ thuốc của Hạ Trì Uyển đưa mà chỉ vài ngày đã lành, không để lại chút sẹo nào.

 

Triệu di nương thấy làn da trắng mịn của Hạ Tử Kỳ thì vui mừng khôn xiết, khiến Hạ Lê Hi cũng sinh lòng cảm kích với Hạ Trì Uyển.

 

Hơn nữa, gần đây Hạ Trì Uyển hay tặng Hạ Tử Kỳ những món đồ chơi nhỏ, nên những đứa con của Triệu di nương lại càng thêm thân thiết với nàng.

 

Thậm chí, mỗi khi gặp, Hạ Tử Kỳ nhỏ xíu liền cất giọng non nớt gọi nàng là “Nhị tỷ”.

 

“Nhị tỷ!” Hạ Mạc Linh chạy tới, chen Hạ Lê Hi ra, nắm tay Hạ Trì Uyển đầy thân mật.

 

“Đợi chút, ta ngồi cạnh tỷ có được không?” Hạ Mạc Linh chớp mắt nhìn nàng.

 

“Tam muội, chỗ ngồi bên cạnh ta là của thứ tỷ. Dù thứ tỷ đang bị cấm túc, muội chiếm chỗ của nàng e là không hay.” Hạ Trì Uyển rút tay mình khỏi tay Hạ Mạc Linh.

 

Lúc này, ánh mắt Thu di nương lướt qua người Hạ Mạc Linh.

 

Hạ Mạc Linh giật mình, “Không, ta không có ý gì khác, chỉ muốn thân thiết với Nhị tỷ thôi.”

 

Thu di nương mỉm cười, “Tam tiểu thư không cần căng thẳng như vậy. Con và Nhị tiểu thư là tỷ muội, thân thiết với nhau là chuyện đương nhiên.”

Loading...