Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 76: Là phúc hay họa (4)

Cập nhật lúc: 2025-02-06 00:27:28
Lượt xem: 9

Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)

 

Hôm nay, khi ở triều đình, Hạ Bá Nhiên bị coi như một trò cười. Ánh mắt của Hoàng đế khiến ông ta cảm thấy như bị kim châm vào lưng, ngồi không yên, đứng cũng chẳng xong.

 

Vừa trở về phủ Thừa tướng, Hạ Bá Nhiên đã đẩy mạnh cửa phòng của Hạ Trì Uyển, giận dữ không kiềm chế được.

 

"Hạ Trì Uyển, xem cái chủ ý tồi tệ mà ngươi đưa ra kìa!"

 

Bức tranh mai tuyết hàn dưới bút của Hạ Trì Uyển bị giọng quát tháo của Hạ Bá Nhiên làm hỏng mất.

 

Nàng đặt cây bút lông sói trong tay xuống, nhìn ông ta: "Phụ thân sao lại nói vậy? Nữ nhi gần đây có làm gì đâu?"

 

"Ngươi có biết vì ngươi mà Đại Chu hiện đang rơi vào tình cảnh gì không?!"

 

Nghĩ đến sự hỗn loạn đang diễn ra khắp Đại Chu, thái dương Hạ Bá Nhiên giật giật liên hồi.

 

"Xin phụ thân nói rõ." Trái ngược với cơn thịnh nộ của Hạ Bá Nhiên, Hạ Trì Uyển vẫn vô cùng điềm tĩnh.

 

"Dùng rượu mạnh để hạ nhiệt, dùng giấm để hun khử trùng! Chính vì cách này mà tất cả thương nhân trong Đại Chu bắt đầu tích trữ rượu mạnh và giấm, sau đó bán ra với giá cắt cổ. Bởi vì rượu mạnh và giấm, không ít huyện thành đã rơi vào cảnh hỗn loạn!"

 

Thánh chỉ vừa ban ra, mọi người đều biết công dụng thần kỳ của rượu mạnh và giấm.

 

Bọn gian thương nhìn thấy cơ hội làm ăn, trong khi thiên hoa* hoành hành, ai ai cũng lo sợ, tranh giành rượu mạnh và giấm để bảo vệ mạng sống.

 

(*Thiên hoa – bệnh đậu mùa.)

 

Cũng chính vì thế mà nhiều nơi xảy ra ẩu đả, đánh nhau đến đầu rơi m.á.u chảy, mà nguyên nhân chỉ là để giành lấy một bình rượu mạnh hay một vò giấm vốn trước đây chẳng ai để mắt đến!

 

Bệnh dịch chưa gây ra bao nhiêu cái chết, nhưng rượu mạnh và giấm lại suýt nữa tạo thành đại họa!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-76-la-phuc-hay-hoa-4.html.]

 

"Phụ thân, cách này là do thứ tỷ và Đại đệ nghĩ ra, không liên quan gì đến nữ nhi. Nếu phụ thân muốn tính sổ, thì cũng không nên đến tìm con."

Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)

 

Hạ Trì Uyển nhìn Hạ Bá Nhiên đầy kinh ngạc, như thể ông ta đang vô cớ gây sự.

 

Dùng rượu mạnh để hạ nhiệt, dùng giấm để khử trùng – phương pháp này đương nhiên không phải do nàng nghĩ ra, mà kiếp trước, một vị ngự y độc ác đã moi được từ miệng một kẻ điên.

 

Chính vì vị ngự y kia đoạt công lao của người khác – giống như cách Hạ Phù Dung và Hạ Tử Kỳ làm lúc này – mới dẫn đến cảnh tượng thương nhân tích trữ rượu mạnh, giấm, còn dân chúng thì tranh cướp đến đầu rơi m.á.u chảy.

 

Hạ Tử Kỳ và Hạ Phù Dung chỉ nhìn thấy công dụng của rượu mạnh và giấm mà quên mất lòng tham vô đáy của con người.

 

Sự xuất hiện của hai thứ này khiến ai ai cũng coi chúng là bùa hộ mệnh trong dịch bệnh. Gian thương lẽ nào lại không nhìn ra cơ hội kiếm lời từ đó?

 

Vậy nên, phương pháp mà Hạ Tử Kỳ và Hạ Phù Dung dâng lên không những không cứu được Đại Chu, mà ngược lại, còn khiến tình hình thêm hỗn loạn.

 

"Đại đệ và thứ tỷ còn quá trẻ, làm việc chưa suy nghĩ chu toàn. Nếu trước khi dâng phương pháp này, họ chịu hỏi qua phụ thân một tiếng thì tốt rồi."

 

Hạ Trì Uyển tuyệt nhiên không nhận phương pháp đó là do nàng đưa ra. Bất kể tốt hay xấu, nàng đều đẩy hết lên người Hạ Tử Kỳ và Hạ Phù Dung.

 

"Phụ thân, chuyện đã thành ra thế này, người nhất định phải giúp thứ tỷ và Đại đệ mới được."

 

Hạ Trì Uyển ngước lên, ánh mắt có chút sợ hãi nhìn Hạ Bá Nhiên.

 

"Tay của thứ tỷ e là không chữa khỏi được nữa. Nếu chuyện này lại mang thêm phiền phức đến cho tỷ ấy, thì tỷ ấy biết làm sao bây giờ? Phụ thân, người là trụ cột của gia đình chúng ta, chuyện này chắc chắn người sẽ có cách giải thích ổn thỏa."

 

Chính Hạ Bá Nhiên là người đã dung túng để Hạ Tử Kỳ và Hạ Phù Dung cướp công lao của nàng.

 

Giờ đây vấn đề xảy ra, lẽ dĩ nhiên, hậu quả của Hạ Tử Kỳ và Hạ Phù Dung thì Hạ Bá Nhiên phải là người đi thu dọn!

 

Đối với chuyện này, Hạ Trì Uyển chẳng hề thấy có gì đáng để mềm lòng.

Loading...