Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 85: Chết cũng không buông

Cập nhật lúc: 2025-02-06 21:53:44
Lượt xem: 4

Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)

 

"Phụ thân đã ra lệnh, mong thứ tỷ trả lại đồ của mẫu thân ta."

 

Hạ Trì Uyển không muốn vòng vo với Hạ Phù Dung nữa, nàng chỉ muốn lấy lại đồ của mẫu thân.

 

"Cái này đã là của ta rồi, tại sao phải trả cho ngươi?"

 

Dĩ nhiên, Hạ Phù Dung không chịu trả.

 

Đôi vòng tay huyết ngọc ấm này khiến nàng ta trở thành đối tượng ngưỡng mộ của bao thiên kim danh môn.

 

Có thể nói, dù mang thân phận thứ nữ, nhờ đôi vòng này mà nàng ta chưa từng bị các tiểu thư con vợ cả xem thường.

 

"Đồ này từ khi nào lại là của ngươi?"

 

Hạ Trì Uyển trừng mắt nhìn Hạ Phù Dung.

 

Quả nhiên, con người một khi đã vô sỉ thì không ai địch nổi.

 

Rõ ràng Thu di nương là kẻ cưỡng đoạt hồi môn của mẫu thân nàng, vậy mà qua miệng bọn họ, những thứ ấy lại nghiễm nhiên trở thành tài sản của họ, đúng là chuyện hoang đường!

 

"Nếu thứ tỷ không tin, chi bằng cùng ta đến gặp phụ thân hỏi cho rõ."

 

Hạ Trì Uyển thậm chí đã vươn tay, muốn tháo đôi vòng trên cổ tay Hạ Phù Dung.

 

Thấy vậy, Thu di nương giận đến nghiến răng:

 

"Uyển nhi, tay của tỷ tỷ con còn bị thương, hay là đợi tỷ ấy khỏi rồi hãy trả lại con?"

 

Hạ Trì Uyển cười lạnh.

 

Hôm nay kéo đến ngày mai, ngày mai lại kéo đến ngày kia—mấy trò mèo này, nàng không dễ bị lừa đâu!

 

"Vậy thì cứ tháo vòng tay xuống trước đã, còn có trả lại hay không, ta nghĩ vẫn nên hỏi phụ thân."

 

"Uyển nhi, trong mắt con còn có ta là di nương không?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-85-chet-cung-khong-buong.html.]

Thấy Hạ Trì Uyển cưỡng ép giật vòng tay, Thu di nương tức đến phát run.

 

Bà ta lúc nào cũng nhắc nhở bản thân phải chú ý thân phận, không thể cư xử như mấy tiểu thiếp tầm thường.

 

Bởi vì mục tiêu của bà ta chính là vị trí chủ mẫu Tướng phủ!

 

Thế nên, dù lòng bàn tay đã ngứa ngáy muốn giật tóc Hạ Trì Uyển, bà ta vẫn phải nhẫn nhịn, chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng ngang nhiên lật tung mọi thứ.

 

Hạ Phù Dung vì không muốn buông đôi vòng, lại bị vết thương ở tay hành hạ, đau đến mức khuôn mặt xinh đẹp nhăn nhúm.

 

Nhìn thấy cảnh này, Hạ Trì Uyển vui vẻ vô cùng.

 

Thì ra, đây chính là niềm vui khi có thể giày vò kẻ khác mà không ai ngăn cản được.

 

Chẳng trách, năm đó khi Hạ Phù Dung trở thành quý thiếp của Bộ Chiêm Phong, nàng ta luôn dùng đạo lý và lễ nghi của chính thất để áp chế nàng, giành đồ của nàng, giành vị trí của nàng, mỗi lần làm vậy, nụ cười trên mặt nàng ta đều rạng rỡ đến thế.

 

"Thu di nương, bà đừng tự đề cao mình quá."

 

Hạ Trì Uyển vừa ra sức giật vòng tay, vừa quay đầu nhìn bà ta.

 

"May mà di nương vẫn nhớ thân phận của mình. Khi tâm trạng ta tốt, ta có thể coi bà là trưởng bối mà kính trọng. Nhưng khi tâm trạng ta không tốt, ta là tiểu thư, còn bà chỉ là một nô tài trong phủ mà thôi. Một nô tài như bà, có tư cách gì chất vấn chủ tử trong mắt có bà hay không?"

 

Nàng cười lạnh.

 

"Ta thực sự chưa từng thấy nô tài nào to gan như bà đấy!"

 

Thấy Hạ Phù Dung đau đến cắn môi chảy máu, Hạ Trì Uyển càng thêm hả hê.

 

Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)

Vòng tay của mẫu thân nàng, sao có thể để Hạ Phù Dung đeo một cách thoải mái như thế?

 

Những đau khổ trong quá khứ không thể lấy lại, nhưng bắt Hạ Phù Dung chịu ít khổ thì cũng đáng.

 

"Thứ tỷ, vì cánh tay của tỷ, ta khuyên tỷ tốt nhất nên trả lại vòng tay đi."

 

"A di nương, đau quá... con đau quá!"

 

Hạ Phù Dung nước mắt lưng tròng, chỉ biết quay sang cầu cứu Thu di nương.

 

Tay nàng ta đã phế rồi, Hạ Trì Uyển có giằng thêm cũng không thể tệ hơn được nữa.

Loading...