Trọng Sinh Chi Khương Lê - Chương 79 (2)
Cập nhật lúc: 2024-06-28 17:21:03
Lượt xem: 114
Như vậy, việc Hồng Hiếu Đế coi trọng Cơ Hành , xem Cơ Hành như cánh tay phải của mình, là điều dễ hiểu. Chẳng hay, Cơ Hành có thực lòng cam tâm làm tay chân cho Hoằng Hiếu Đế hay chăng? Khương Lê khẽ đưa mắt về phía chàng trai áo đỏ, lòng tràn đầy ngờ vực. Nàng vẫn luôn cảm thấy, Cơ Hành đâu phải kẻ thất thường như lời đồn. Có lẽ, hắn khó đoán chẳng phải vì vô tung vô tích, mà bởi vì hắn quá đỗi giỏi che giấu.
Khương Lê lại mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không đúng, nhưng không tài nào chỉ ra được. Tóm lại, trong mối quan hệ giữa Hoằng Hiếu Đế, Thành Vương và Cơ Hành, nàng nhận ra một tia khác biệt, không chỉ đơn giản là những gì thể hiện ra bên ngoài.
Nàng còn chưa kịp nghĩ thông suốt, Liễu Nhứ đã nhẹ nhàng kéo góc áo của nàng, nói: "Cung yến sắp bắt đầu rồi."
Cung yến sắp bắt đầu rồi, mọi người đều phải về chỗ ngồi của mình. Khương Lê phải ngồi cùng nhóm nữ quyến nhà họ Khương, bèn tách khỏi Liễu Nhứ. Lúc an tọa, Khương Lê ngồi giữa Khương Ấu Dao và Khương Ngọc Nga. Khương Ấu Dao nặn ra nụ cười với nàng mà trong đó đều chứa đầy ác ý, Khương Lê quả thực không nỡ nhìn.
Không muốn cười thì đừng cười, hà tất phải miễn cưỡng bản thân trước mắt bao người? Hoàng đế bệ hạ còn chưa an tọa, Hoàng hậu đứng bên cạnh người, Lệ tần tuy lui về sau một chút, nhưng chung quy cũng đứng bên cạnh Hoàng đế bệ hạ. Khương Lê ánh mắt lóe lên, sự sủng ái của Hoàng đế bệ hạ dành cho Lệ tần, còn hơn cả nàng tưởng tượng.
Hoàng đế bệ hạ nói: "Trẫm nghe nói bảng vàng trường quan năm nay đã có, trạng nguyên Quốc Tử Giám và thủ khoa Minh Nghĩa Đường đều đang ở trong điện này, rốt cuộc là ai? Ra đây để trẫm xem là bậc hiền tài thế nào."
Khương Lê và Diệp Thế Kiệt đồng thời đứng dậy. Khương Ấu Dao đặt tay dưới bàn, âm thầm siết chặt khăn tay. Khương Ngọc Nga trơ mắt nhìn Khương Lê đứng dậy, suýt chút nữa không che giấu được sự đố kị trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-chi-khuong-le/chuong-79-2.html.]
Diệp Thế Kiệt đứng dậy đi về phía giữa điện, Khương Lê cũng vội vàng theo sau. Có lẽ là lần đầu tiên diện kiến thánh nhan, Diệp Thế Kiệt cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng vẫn không khỏi để lộ một chút căng thẳng, bước đi có phần cứng nhắc. Tuy nhiên, không ai ở đây sẽ bàn tán về sự căng thẳng của chàng, người có thể giành được vị trí đầu bảng trong kỳ thi của Quốc Tử Giám, dù thế nào cũng đáng được kính trọng.
Điều khiến mọi người bất ngờ là Khương Lê, có Diệp Thế Kiệt làm nền, càng làm nổi bật thần thái điềm tĩnh của nàng, dường như đối diện không phải bậc cửu ngũ chí tôn, mà là người nhà bình thường.
Ánh mắt của Hoàng đế bệ hạ lộ ra chút hứng thú. Thượng Khinh Xa Đô úy, Khổng Lục hôm nay cũng đến, hắn ngồi bên cạnh Cơ Hành, mặc giáp trụ quen thuộc, thấp giọng nói với Cơ Hành: "Tiểu nha đầu không hề rụt rè, thật là oai phong."
Cơ Hành liếc hắn một cái, nhạt nhẽo cười nói: "Nói nhảm."
Khương Lê và Diệp Thế Kiệt hành lễ xong, Hoàng đế bệ hạ ra lệnh cho hai người đứng dậy. Trước tiên nhìn về phía Diệp Thế Kiệt, hỏi: "Ngươi chính là Diệp Thế Kiệt?"
“Thưa bệ hạ, chính là thảo dân." Diệp Thế Kiệt cung kính đáp.
"Trẫm nghe nói ngươi xuất thân từ nhà buôn, vậy mà có học vấn uyên thâm như vậy, trong kỳ thi của Quốc Tử Giám lại độc chiếm ngôi đầu, rất tốt."