Trọng Sinh Chi Khương Lê - Chương 81 (2)
Cập nhật lúc: 2024-07-01 18:16:09
Lượt xem: 101
Thấy Khương Lê đứng dậy muốn đi, Diệp Thế Kiệt theo bản năng nói: "Muội muốn đi đâu?"
"Người canh gác bên ngoài chắc không còn nữa, đợi thêm một lát, người ‘bắt gian’ chắc sắp đến rồi. Ta phải rời đi, như vậy đợi bọn họ đến, chỉ sẽ thấy một mình huynh, mới tin vào mắt mình."
"Muội muốn đi đâu?" Diệp Thế Kiệt cũng thông minh, ngay lập tức hỏi lại, "Nếu muội bây giờ xuất hiện trước mặt bọn họ, lập tức sẽ để đối phương biết, kế hoạch của mình có sai sót."
"Ta bây giờ đương nhiên sẽ không xuất hiện trước mặt bọn họ," Khương Lê mỉm cười, "Ta phải đi đảm bảo một vở kịch khác diễn ra an toàn không sơ suất." Nàng đẩy cửa, nhẹ nhàng đi ra ngoài.
Diệp Thế Kiệt đứng sững tại chỗ, bên ngoài quá tối, ngay cả bóng người cũng không thấy, câu nói cuối cùng của Khương Lê, vô hình chung lại khiến hắn thấy sợ hãi. Hắn chắc chắn Khương Lê đi làm một việc gì đó, cũng chắc chắn Khương Lê đi làm việc khiến kẻ hại bọn họ hôm nay tự gánh lấy hậu quả.
Mặc dù Diệp gia giàu có, trên thương trường khó tránh khỏi thấy nhiều tranh đấu, chuyện lừa lọc lẫn nhau, theo lý mà nói cũng không nên vì những chuyện này mà động lòng.
Nhưng Diệp Thế Kiệt vẫn không nhịn được lắc đầu, tự nói.
"Thật gan dạ."
...
Không giống như mọi chuyện của Khương Lê và Diệp Thế Kiệt đều thuận lợi, lúc này, Khương Ngọc Nga lại có chút bối rối.
Sau khi đến Dục Tú Các, Khương Ngọc Nga mò mẫm vào trong. Dục Tú Các không lớn, bởi vì dù sao cũng là làm việc không quang minh, Khương Ngọc Nga cũng không dám thắp đèn, sợ gây sự chú ý của người khác, chỉ có thể nhờ ánh đèn lồng từ xa bên ngoài cửa, mơ hồ phân biệt bên trong phòng.
Trong phòng không có bóng dáng của Chu Ngạn Bang.
Khương Ngọc Nga có chút luống cuống, không biết có phải vì lo lắng hay không, cơ thể nàng càng lúc càng nóng lên. Một mặt phải kìm nén để không bị người khác phát hiện, một mặt lại là những cơn nóng lạ không ngừng dâng lên trong cơ thể, Khương Ngọc Nga chỉ muốn nhanh chóng cởi bỏ áo ngoài, lấy quạt phe phẩy mạnh để giảm bớt nóng bức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-chi-khuong-le/chuong-81-2.html.]
Cung này đáng lẽ không nóng như vậy, huống chi bây giờ cũng là buổi tối, không biết sao lại nóng như vậy.
Đúng lúc Khương Ngọc Nga sắp không kiềm chế được sự nóng bức của mình, bỗng nhiên bên ngoài cửa Dục Tú Các dường như có bóng người khẽ động. Trong lòng nàng khẽ động, vừa định đứng dậy khỏi chiếc ghế nhỏ bên cạnh thì thấy cửa lớn của Dục Tú Các mở ra, một bóng dáng quen thuộc vụt vào.
Khương Ngọc Nga suýt nữa nóng hốc mắt.
Cho dù trong phòng không có đèn, nàng vẫn có thể nhận ra đó là bóng dáng của Ninh Viễn hầu thế tử Chu Ngạn Bang. Khương Ngọc Nga không thể không thừa nhận, thực tế, nàng đã sớm chú ý đến Chu Ngạn Bang. Cũng đúng, có một vị tỷ phu tuấn tú như vậy, Khương Ngọc Nga làm sao có thể không ghen tị với Khương Ấu Dao và Khương Lê. Trong lòng, trong mộng, nàng đã lén phác họa dáng vẻ của Chu Ngạn Bang nhiều lần. Chỉ là khác biệt là, Chu Ngạn Bang trong quá khứ là hư ảo, Chu Ngạn Bang trước mắt, lại là chân thật xuất hiện trước mặt.
Nhưng thấy Chu Ngạn Bang vào phòng, có lẽ cũng không thích ứng với sự tối tăm trong phòng, đi về phía trước hai bước, thấy Khương Ngọc Nga đứng dậy, do dự một chút, bỗng nhiên vui mừng nói: "Nhị tiểu thư."
Khương Ngọc Nga đang định trả lời mình không phải Khương Lê, lời đã đến bên miệng, giây phút cuối cùng đột nhiên dừng lại.
Có lẽ là do hơi nóng trong cơ thể khiến đầu óc nàng cũng bắt đầu nóng lên, trong lòng Khương Ngọc Nga, thoáng qua một ý nghĩ. Nếu mình không nói ra thân phận của mình, liền cùng Chu Ngạn Bang ân ái?
Như vậy một khi gạo sống nấu thành cơm chín, chuyện đã rồi, cho dù Quý Thục Nhiên có muốn dùng thủ đoạn gì nữa, Chu gia còn muốn chối cãi thế nào, trong trường hợp Chu Ngạn Bang đã chiếm hữu thân thể nàng, Chu Ngạn Bang cũng chỉ có thể cưới nàng về nhà!
Chuyện thế này, Khương Ngọc Nga đâu phải chưa từng nghe thấy. Có biết bao tiểu thư công tử bị bắt gặp vụng trộm, nếu gia thế giàu có lại không muốn con cái mang tiếng xấu, thì cứ tác thành cho họ nên duyên phu thê. Dẫu có bị người đời đàm tiếu một thời gian, nhưng rồi cũng chẳng ai còn nhớ đến những chuyện vụn vặt ấy nữa.
Huống chi, cho dù có bị người đời bàn tán cả đời, chỉ cần sống tốt, hà cớ gì phải bận tâm đến những kẻ ghen ăn tức ở ấy.
Trong lòng Khương Ngọc Nga, những toan tính vụt qua như bay.