Trọng Sinh Chi Khương Lê - Chương 83 (5)
Cập nhật lúc: 2024-07-01 18:21:35
Lượt xem: 187
Khương Lê trong lòng cười lạnh, vì sao đến muộn, tự nhiên là khoảng thời gian quý báu này, đã dùng để gặp gỡ Vĩnh Ninh công chúa rồi.
Quả nhiên, không lâu sau khi Thẩm Ngọc Dung xuất hiện, Khương Lê liền nhìn thấy, từ trong màn đêm, một bóng dáng thướt tha của nữ tử chậm rãi bước đến, không phải Vĩnh Ninh công chúa thì là ai?
Đúng là không bỏ lỡ chút thời gian nào, phu xướng phụ tùy.
Khương Lê nhìn chằm chằm Vĩnh Ninh công chúa, cố gắng che giấu vẻ lạnh lùng trong ánh mắt, nhưng lại bị Cơ Hành thu hết vào mắt. Hắn có chút suy tư nắm cán quạt, đáy mắt xẹt qua một tia sáng kỳ dị.
Vĩnh Ninh công chúa cũng không vội vàng đến góp vui, đang tỏ vẻ kinh ngạc hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Thẩm Ngọc Dung vội vàng an ủi Thẩm Như Vân vài câu, liền đứng dậy, đi về phía Chu Ngạn Bang đang đứng cùng Khương Ngọc Nga, cũng không biết làm sao cho phải.
Chu Ngạn Bang cũng không biết có phải vì tác dụng của thuốc kia, vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại, giống như không biết sợ hãi, cũng không biết chuyện này nghiêm trọng đến mức nào, vẫn còn có chút choáng váng.
Thẩm Ngọc Dung thấy hắn như vậy, trực tiếp đi đến trước mặt Ninh Viễn Hầu, nói với Ninh Viễn Hầu: "Chu đại nhân, chuyện này nên cho muội muội ta một lời giải thích."
Trước mặt nhiều đồng liêu như vậy, bị một hậu bối trẻ tuổi dùng thái độ cứng rắn như thế nói chuyện, Ninh Viễn Hầu có chút tức giận, tuy nhiên ông ta cũng biết rõ, chuyện hôm nay vốn dĩ là lỗi của Chu Ngạn Bang, mặc dù trong lòng tức giận, trên mặt vẫn kịp thời mang theo ba phần áy náy, nói: "Đều là lão phu dạy con không nghiêm, mới để đứa con bất hiếu này gây ra tai họa ngập trời, Thẩm tiểu đại nhân không cần nói nhiều, chuyện này ta nhất định sẽ để đứa con bất hiếu kia cho lệnh muội một lời giải thích!"
Thẩm Ngọc Dung ra mặt bênh vực muội muội mình như thế, các vị tiểu thư xung quanh ai nấy đều lộ vẻ ngưỡng mộ. Lại thêm dung mạo tuấn tú, ánh mắt của nhiều người nhìn về phía hắn đã mang theo vài phần si mê.
Khương Lê lại khinh thường ra mặt. Làm ra vẻ đạo mạo, chính trực như thế, ai mà biết được hắn đã làm ra việc g.i.ế.c thê tử, tuyệt đường con cái chỉ để leo lên chức vị cao hơn? Thật là không biết xấu hổ!
Xui xẻo thay, hắn lại có một vẻ ngoài trời sinh dễ khiến người khác lầm tin, được nhiều nữ nhân yêu thích.
Cơ Hành nói: "Tiểu Thẩm đại nhân thật có trách nhiệm."
Khương Lê vốn muốn bỏ qua, nhưng khi nghe người khác khen ngợi Thẩm Ngọc Dung, nàng không khỏi phản bác lại, lập tức dùng giọng điệu trung lập đáp lại: “Quốc công có yêu cầu rất thấp đối với con người.”
“Nhị tiểu thư không thích Thẩm đại nhân?” Cơ Hành hỏi: “Kỳ quái, Thẩm đại nhân vừa tuấn tú lại ôn nhu, vì sao không thích hắn?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-chi-khuong-le/chuong-83-5.html.]
Khương Lê cười lạnh nói: "Chết đi, con người chỉ là một đống xương, sao lại thích?"
“Nhị tiểu thư đã vượt qua Phật tính,” Cơ Hành nói, “Thì ra ngươi không nhìn vào vẻ bề ngoài.”
Khương Lê chợt nhớ ra, vị quốc công trước mặt chẳng phải người ham sắc ghét xấu, coi trọng dung nhan là trên hết hay sao? Chẳng rõ vì cớ gì lại muốn đối chọi với Cơ Hành, nàng buột miệng: “Thẩm đại nhân tuấn tú như vậy, Túc quốc công sao không nghĩ đến chuyện thu nhận vào phủ, cũng là thêm hương sắc cho chốn khuê phòng.”
Lời nói cứ như ví Thẩm Ngọc Dung với nam sủng trong phủ công hầu.
Một lúc lâu sau vẫn không nghe Cơ Hành đáp lại, chẳng biết có phải bị lời nàng làm á khẩu hay không. Khương Lê định ngẩng đầu lên nhìn thì nghe thấy tiếng thở dài của hắn: “Không ngờ Nhị tiểu thư lại hiểu biết sâu rộng đến vậy, thật khiến người ta phải kinh ngạc.”
Hắn ta dám nói Khương Lê ngay cả việc này cũng từng thấy, còn gì là khuê nữ đoan trang! Khương Lê chẳng buồn đáp lời, nàng vốn dĩ không phải tiểu thư khuê các đài trang sinh ra ở Yến Kinh, càng chẳng phải con nhà có gia thế gì, vốn ghét bị trói buộc mà chỉ thích tự do tự tại, người khác muốn nghĩ sao thì nghĩ. Lúc này, nàng chỉ muốn xem tên Chu Ngạn Bang kia sẽ có kết cục gì.
Bên kia, công chúa Vĩnh Ninh rốt cuộc đã nghe xong câu chuyện đầu đuôi từ cung nữ, mắt láo liên đảo một hồi, rồi bước lên phía trước.
Trước mặt vị công chúa Vĩnh Ninh này, bào muội của Thành Vương và là nữ tử được Lưu Thái phi sủng ái nhất, ai ai cũng phải cúi đầu ba tấc. Vĩnh Ninh công chúa cười duyên dáng nói: "Việc này còn cần phải bàn bạc gì nữa? Thanh danh của nữ nhi là quan trọng nhất, Thẩm tiểu thư lại là tiểu thư khuê các, bị làm nhục trắng trợn như vậy, sau này biết lấy ai?" Nàng liếc mắt nhìn Chu Ngạn Bang đang sững sờ, cười khẽ một tiếng, "May mà hai nhà các ngươi cũng môn đăng hộ đối, chuyện này cũng dễ giải quyết, cứ để thế tử Ninh Viễn Hầu cưới tiểu thư nhà họ Thẩm, chẳng phải là đôi bên cùng vui vẻ sao?"
Khương Ấu Dao cứng người, nhìn Vĩnh Ninh công chúa với vẻ khó tin.
Thẩm Như Vân vùi mặt vào lòng mẹ, cố gắng che giấu niềm vui sướng tột độ trong mắt.
Khương Ngọc Nga thì thấp thỏm không yên, công chúa Vĩnh Ninh chỉ nói đến Thẩm Như Vân mà không hề nhắc gì đến nàng, chẳng lẽ vì nàng chỉ là nữ tử của thứ tử, không đáng để so sánh với Thẩm Như Vân sao? Khương Ngọc Nga cảm thấy vô cùng tủi nhục, chỉ biết cúi đầu, không cam lòng nhìn tà áo của mình.
Khương Lê tay nắm chặt trong tay áo, khóe môi nở một nụ cười chế giễu.
Công chúa Vĩnh Ninh quả là cao tay, rõ ràng đã nhìn thấu tâm tư của Thẩm Như Vân, đây là muốn nhân cơ hội lấy lòng tiểu cô rồi. Hoặc cũng có thể không phải vì lấy lòng, với tính tình của Vĩnh Ninh công chúa, nàng ta mới không thèm để Thẩm Như Vân vào mắt. Chỉ là giúp Thẩm Như Vân một chút, Thẩm Ngọc Dung cũng sẽ có chút cảm kích nàng ta.
Nếu như trước đây chỉ là nghi ngờ, thì giờ đây Khương Lê có thể khẳng định rằng người nhà họ Thẩm đã biết từ lâu về mối quan hệ giữa Vĩnh Ninh công chúa và Thẩm Ngọc Dung.
Quả nhiên bọn họ đã biết từ trước.